PDA

View Full Version : VÔ GiÁ



hoa mai
26-02-11, 07:14
Cô gái mĩm cười thật tươi với một người xa lạ đang rầu rĩ, nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh chợt nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi, sau bữa trưa anh boa một món tiền lớn cho chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì món tiền boa quá lớn, đã quyết định mang tất cả đi mua xổ số. Và trúng số. Ngày hôm sau chị đi nhận giải và cho một người ăn mày trên phố một ít tiền lẻ. Người ăn mày rất biết ơn vì đã hai ngày nay anh ta chẳng được ăn gì. Sau bữa tối anh ta trở về căn phòng tối tăm của mình. Trên đường về, anh ta thấy một chú chó con đang rét run cầm cập, anh mang nó về để sưởi ấm cho nó. Chú chó rất vui mừng vì được cứu khỏi cơn bão tuyết sắp đến gần. Ðêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ say thì ngôi nhà cho nhiều nguời thuê bốc cháy, chú chó con sủa rống riết thật to. Chú sủa cho đến khi đánh thức tất cả mọi người trong nhà dậy và cứu tất cả mọi người thoát chết. Một trong những chú bé được cứu thoát đêm ấy sau này trở thành bác sĩ tìm ra một loại vắc-xin chữa khỏi một căn bệnh vô cùng nguy hiểm cho loài người. Tất cả bắt đầu từ một nụ cười của cô gái.Cái giá của nụ cười : vô giá

vân từ
26-02-11, 09:29
Những tác động tiêu cực và tích cực trong cuộc sống cũng thường xảy ra như một chuỗi hệ quả không ngừng. Như chuyện thời xưa, quân Chiêm Thành ở phía Nam đất nước chúng ta, quân Tàu Phù ở phía Bắc chúng ta; nên cả hai kết hợp và sandwich Việt Nam mình. Có một lần vua Chiêm Thành khiển trách tướng cầm quân chỉ vì một miếng thịt heo, và làm cho danh tướng bỏ quân đội, nhờ đó Việt Nam ta quyết định phá vở thế sandwich bằng cách nam tiến tiêu diệt nhà Chiêm, quân Chiêm thua và nước Chiêm bị xóa sổ vĩnh viễn. Rồi Ngô Tam Quế của Tàu, đóng binh ở biên giới để chận bước tiến của nhà Thanh. Lý Tự Thành làm phản, chiếm kinh đô nhà Minh, sau đó sai gia nô của Ngô Tam Quế về hàng. Khi gia nô của Ngô Tam Quế đến trao thư yêu cầu quy hàng của Lý Tự Thành, Ngô Tam Quế đã bằng lòng và chuẩn bị về kinh đô để thần phục quân vương mới. Trước khi trở về kinh đô Ngô Tam Quế hỏi gia nô:

- cha ta thế nào?
- da thưa tướng quân, cha ngài đã bị Lý Tự Thành bắt đi rồi.
- không sao, khi ta về Lý Tự Thành phả mang kiệu đưa cha ta về.
- thế phu nhân thế nào?

gia nô cúi đầu không dám nói nửa lời, nhưng Ngô Tam Quế vặn hỏi nên lúng túng nói:
- thưa tướng quân, phu nhân cũng bị họ bắt đi luôn rồi.
- thằng khốn nạn!!! Ta thề sẽ uống máu nhà ngươi.

Ngô Tam Quế thay vì hồi kinh thì vượt biên giới đến cầu viện nhà Thanh. Nhà Thanh mở cờ trong bụng và kết hợp cùng binh của Quế mà tiến đánh và chiếm luôn nước Tàu to lớn hơn họ gấp bội. Người Tàu bị Mãn Thanh cai trị mấy trăm năm, cạo đầu theo cách nhà Thanh, người Tàu cúi đầu thuần phục giặc...

Vì bắt một người đàn bà không đúng nơi đúng lúc mà Lý Tự Thành mất cơ hội xưng vương; cũng vì người đàn bà đó mà Ngô Tam Quế nổi cơn tam bành mang giặc về giày xéo đất nước biến dân tộc đại Hán làm dân nô lệ mấy trăm năm....