kimcuong
03-09-09, 20:34
Lão Tử nói:
"Tương dục hấp chi, tất cố trương chi.
Tương chi nhược chi, tất cố cường chi.
Tương dục phế chi, tất cố hưng chi.
Tương dục thủ chi, tất cố dữ chi."
Đại ý là:
Muốn thu nhập, nhất thiết trước đó phải khoa trương nó.
Muốn nó suy yếu, nhất thiết trước đó phải làm nó mạnh lên.
Muốn phế bỏ nó, nhất thiết trước tiên phải đề cử nó.
Muốn giành lấy nó, nhất thiết phải cho nó.
Ở đây Lão tử nói tới "Đạo lý vật cực tất phản". Tức là khi một sự vật nào đó phát triển tới một mức độ nhất định tất sẽ chuyển hóa theo chiều ngược lại. Đó cũng chính là quy luật phổ biến trong vận động chuyển hóa của sự vật. Trong cuộc sống hiện thực ngày nay, lúc nào ta cũng có thể thấy được những hiện tượng hoặc sự vật có mối liên hệ với tư tưởng này của Lão Tử.
Ví dụ, thầy giáo là người truyền đạt lại kiến thức, học sinh là người tiếp thu những kiến thức ấy. Muốn truyền thụ kiến thức ra, nhất thiết phải hấp thụ kiến thức vào từ trước. Nếu trước đó không học lấy cho mình một lượng kiến thức phong phú, nhất định không thể có được nguồn kiến thức để truyền thụ cho người khác. Vì vậy có câu "muốn làm thầy thì phải làm trò trước". Người làm trò còn chưa tốt nhất định không thể làm được thầy.
Hay như nhiệm vụ của thị trường là tiêu thụ sản phẩm. Do đó một số nhà kinh doanh trên thị trường tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào vấn đề làm thế nào để "bán" được hàng, bởi phải "bán" tốt sản phẩm thì nền kinh doanh của thị trường mới được tốt. Kỳ thực sự việc không hoàn toàn như vậy. Có khi nguyên nhân thực sự khiến cho nền kinh doanh của thị trường không tốt không hẳn do họ không biết "bán" mà là do họ không biết "mua" (nhập hàng vào). Mua không tốt đương nhiên bán cũng không tốt.
(Dẫn trích sách Trí Khôn Cổ Kim của Vũ Đình Tuân, trang 34,35)
Xét lá số hay tứ trụ cũng vậy, nên biết rằng người đoán có giỏi lắm cũng chỉ nhìn được sự "bán" của bạn, nhưng việc bạn "mua" hàng như thế nào thì bảo đảm là không. Vì thế bạn thấy đó, ai quyết định cuộc đời cho ta? Lá số hay chính cái đầu của ta?
"Tương dục hấp chi, tất cố trương chi.
Tương chi nhược chi, tất cố cường chi.
Tương dục phế chi, tất cố hưng chi.
Tương dục thủ chi, tất cố dữ chi."
Đại ý là:
Muốn thu nhập, nhất thiết trước đó phải khoa trương nó.
Muốn nó suy yếu, nhất thiết trước đó phải làm nó mạnh lên.
Muốn phế bỏ nó, nhất thiết trước tiên phải đề cử nó.
Muốn giành lấy nó, nhất thiết phải cho nó.
Ở đây Lão tử nói tới "Đạo lý vật cực tất phản". Tức là khi một sự vật nào đó phát triển tới một mức độ nhất định tất sẽ chuyển hóa theo chiều ngược lại. Đó cũng chính là quy luật phổ biến trong vận động chuyển hóa của sự vật. Trong cuộc sống hiện thực ngày nay, lúc nào ta cũng có thể thấy được những hiện tượng hoặc sự vật có mối liên hệ với tư tưởng này của Lão Tử.
Ví dụ, thầy giáo là người truyền đạt lại kiến thức, học sinh là người tiếp thu những kiến thức ấy. Muốn truyền thụ kiến thức ra, nhất thiết phải hấp thụ kiến thức vào từ trước. Nếu trước đó không học lấy cho mình một lượng kiến thức phong phú, nhất định không thể có được nguồn kiến thức để truyền thụ cho người khác. Vì vậy có câu "muốn làm thầy thì phải làm trò trước". Người làm trò còn chưa tốt nhất định không thể làm được thầy.
Hay như nhiệm vụ của thị trường là tiêu thụ sản phẩm. Do đó một số nhà kinh doanh trên thị trường tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào vấn đề làm thế nào để "bán" được hàng, bởi phải "bán" tốt sản phẩm thì nền kinh doanh của thị trường mới được tốt. Kỳ thực sự việc không hoàn toàn như vậy. Có khi nguyên nhân thực sự khiến cho nền kinh doanh của thị trường không tốt không hẳn do họ không biết "bán" mà là do họ không biết "mua" (nhập hàng vào). Mua không tốt đương nhiên bán cũng không tốt.
(Dẫn trích sách Trí Khôn Cổ Kim của Vũ Đình Tuân, trang 34,35)
Xét lá số hay tứ trụ cũng vậy, nên biết rằng người đoán có giỏi lắm cũng chỉ nhìn được sự "bán" của bạn, nhưng việc bạn "mua" hàng như thế nào thì bảo đảm là không. Vì thế bạn thấy đó, ai quyết định cuộc đời cho ta? Lá số hay chính cái đầu của ta?