VULONG
13-11-12, 05:51
Tôi đã sửa và bổ xung thêm nhiều đoạn cho bài viết: "Lỗ Đen với "Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành" " được hoàn thiện và lấy tựa đề mới là "Vũ Trụ Là Vĩnh Hằng theo "Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành"".
Lỗ Đen mới được các nhà Vật Lý tìm ra vào thế kỷ 20 còn “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ ra đời trước khái niệm Lỗ Đen ít nhất từ 4 tới 5 nghìn năm. Mọi người đều biết ở cái thời kỳ đó con người của chúng ta còn đang “Ở Trần Đóng Khố“ (hiểu đơn giản nó thuộc “Thời Kỳ Đồ Đá“), vậy mà tại sao họ lại có thể phát minh ra “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ và bảng “Nạp Âm 60 năm Giáp Tý“ để dự đoán vận mệnh của con người mà chúng còn tồn tại tới ngày nay? Ngoài dự đoán vận mệnh của con người nó còn có thể giải thích được các hiện tượng xẩy ra trong thế giới tự nhiên của chúng ta như vì sao Mặt Trời và ti tỷ các ngôi sao vẫn còn rực cháy tỏa ánh sáng cho tới ngày nay khi mà thời gian là vô tận, tất nhiên chỉ có thể giải đáp được điều này khi con người tìm ra được Lỗ Đen.
Phải chăng ở “Thời Kỳ Đồ Đá“ đó đã xuất hiện một nền văn minh hơn hẳn nền văn minh của chúng ta bây giờ nhưng đã bị hủy diệt vì một lý do nào đó ? Điều này quá là vô lý bởi vì chúng ta cứ thử tính xem với nền văn minh của chúng ta đã trải qua ít nhất 4 tới 5 nghìn năm mà đến nay vẫn còn không thể hiểu được họ đã dựa vào những nền tảng Khoa Học nào mà có thể phát minh ra “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ và “Bảng Nạp Âm 60 năm Giáp Tý“. Rõ ràng bề dầy lịch sử phát triển của họ phải kéo dài hơn chúng ta (ít nhất cũng trải dài từ 5 tới 6 nghìn năm chẳng hạn). Vậy mà nếu nền văn minh của chúng ta bị hủy diệt thì sau 6 nghìn năm nữa một nền văn minh mới đang phát triển như của chúng ta ngày nay sẽ phải phát hiện được tàn tích của ti tỷ các thành phố đã từng tồn tại ở khắp mọi châu lục của chúng ta bây giờ. Trong khi mà chúng ta đã tìm được bao nhiêu Thành Phố và các tàn tích của nền văn minh từng tồn tại cách chúng ta 4 tới 5 nghìn năm trước? Tính cho đến giờ thì những cái mà chúng đã tìm thấy tàn tích của một nền văn minh mà chúng ta dự đoán đó chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Điều này quá đủ để cho chúng ta khẳng định rằng những tàn tích để lại đó chỉ là các dấu ấn còn để lại trên hành tinh của chúng ta bởi một sự thăm viếng của những người thuộc một nền văn minh ngoài trái đất mà thôi (nó tương tự như chúng ta đi du lịch thường khắc hay để lại một dấu ấn gì đó tại nơi đó trước khi trở về hay đi tiếp tới các nơi khác).
Từ đây chúng ta có thể hiểu rằng ngày 22/12/2012 là ngày kết thúc bộ lịch của người Maya chỉ là một dấu ấn của họ muốn báo cho chúng ta biết rằng cách đây mấy nghìn năm họ đã biết đúng ngày đó là ngày mà Trái Đất của chúng ta cùng Mặt Trời và tâm của Ngân Hà nằm trên một đường thẳng chứ không phải là ngày tận thế như nhiều người suy đoán (nếu nó là ngày tận thế thì chỉ có thể do con người của chúng ta gây ra mà thôi).
Nếu một ai đó không tin thì cứ thử tự hỏi rằng : Chả nhẽ họ văn minh hơn hẳn chúng ta mà lại không có cách gì để lưu lại cũng như để dạy các tri thức của họ cho các thế hệ trẻ của họ sao (như sách, vở, băng, đĩa, CD... các phòng thí nghiệm, máy móc, thư viện...), chả nhẽ họ không có thế hệ trẻ mà toàn là các ông già bà lão? (cứ cho rằng họ đã đạt tới mức độ truyền tri thức bằng cách "Bơm Tri Thức thẳng vào não..." thì họ vẫn phải có khoảng thời gian phát triển như của chúng ta ngày nay chứ). Nhưng một số người không biết đặt câu hỏi này và lại càng không thể trả lời nổi các câu hỏi này mà tin rằng tất cả tri thức của nền văn minh của họ đều được cất dấu trong cái "Máng Lợn" và một số người này đang hy vọng sẽ giải mã được những cái đang tồn tại trong đó (cái máng lợn) để hiểu được khởi nguyên của Vũ Trụ là "Khí tụ thành Hình" như thế nào.
Chúng ta biết Vật Chất bao gồm Năng Lượng và Khối Lượng (kể cả như tinh thần, ý thức, linh hồn… đều thuộc Năng Lượng ). Do vậy mọi Học Thuyết đã xuất hiện trên thế giới từ trước tới nay đều phải phục vụ 2 đối tượng này cho dù chúng được diễn đạt theo một cách khác như “Khí“ tức Năng Lượng và “Hình“ tức Khối Lượng chẳng hạn. Do vậy nếu không có Vật Chất thì Vũ Trụ của chúng ta sẽ trống rỗng, khi đó không có cái gì có thể xác định được Không Gian và Thời Gian đang tồn tại trong cái Vũ Trụ này cả.
Vậy thì Lỗ đen là cái gì mà nó có thể giải thích được vì sao trên bầu trời của chúng ta ngày nay vẫn tồn tại hàng ti tỷ ngôi sao đang rực cháy (như Mặt Trời của chúng ta) khi mà thời gian là vô tận (rõ ràng chúng ta có thể xác định được khoảng bao lâu nữa Mặt Trời sẽ tắt khi hết nhiên liệu để duy trì sự cháy đó). Điều này rõ ràng là phải có ít nhất một nơi nào đó trong Vũ Trụ có khả năng sinh ra các ngôi sao (Mặt Trời) để bù vào sự thiếu hụt này (các ngôi sao đã tắt), vùng đó chính là vùng bên trong các Lỗ Đen đang tồn tại.
Chúng ta thử tìm hiểu Lỗ Đen qua “Bách khoa toàn thư mở Wikipedia“:
“Lỗ đen, hay hố đen, là một vùng trong không gian có trường hấp dẫn lớn đến mức lực hấp dẫn của nó không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó, trừ khả năng thất thoát vật chất khỏi lỗ đen nhờ hiệu ứng đường hầm lượng tử. Vật chất muốn thoát khỏi lỗ đen phải có vận tốc thoát lớn hơn vận tốc ánh sáng trong chân không, mà điều đó không thể xảy ra trong khuôn khổ của lý thuyết tương đối, ở đó vận tốc ánh sáng trong chân không là vận tốc giới hạn lớn nhất có thể đạt được của mọi dạng vật chất“.
Ở đây chúng ta (những người nghiên cứu “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“) chỉ cần quan tâm tới đoạn đầu:
“Lỗ đen, hay hố đen, là một vùng trong không gian có trường hấp dẫn lớn đến mức lực hấp dẫn của nó không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó“.
Lỗ Đen chính là một nơi mà “không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên của nó“. Câu này có liên quan gì tới câu: “Dương đến cùng cực thì sinh Âm còn Âm đến cùng cực thì sinh Dương“, nó là một trong các tính chất cơ bản của “Học Thuyết Âm Dương“ ? Rõ ràng ở đây có một sự liên quan không thể chối cãi được đó là “không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó“, tức là mọi dạng Vật Chất, kể cả ánh sáng (Năng Lượng) đều bị hút (tụ) vào tâm của Lỗ Đen. Mà bị Hút hay bị Tụ mãi vào tâm của Lỗ Đen thì trong Lý Học Đông Phương người ta thay từ này bằng từ “đến cùng cực“ và dĩ nhiên là “Khí (Năng Lượng) tụ (đến cùng cực sẽ) thành Hình (Khối Lượng)“. Điều này chứng tỏ vùng bên trong Lỗ Đen thì Năng Lượng tụ thành Khối Lượng, tức Năng Lượng chuyển đổi thành Khối Lượng. Điều này chứng tỏ chỉ có vùng này mới có thể tao ra được “Hạt của Chúa“ mà thôi, còn vùng mà các nhà Vật Lý đang tạo ra trong máy gia tốc hạt lớn LHC nằm bên dưới mặt đất tại biên giới Pháp-Thụy Sĩ chỉ có thể tạo ra vùng mà “Hình tán thành Khí“ như các phản ứng cháy trên Mặt Trời chứ làm sao có thể tạo ra độ Tụ đến cùng cực của Năng Lượng để có thể sinh ra Khối Lượng được.
Ở đây xuất hiện một nghịch lý là trong Lỗ Đen, cứ cho là “Khí“ (Năng Lượng) đã tụ hết thành “Hình“ (Khối Lượng) - (nói chính xác thì cho dù Năng Lượng đã bị hút vào trong Lỗ Đen rồi nhưng nó phải bị hút vào tâm của Lỗ Đen tới một mức độ nào đó thì mới có thể chuyển thành Khối Lượng - điều này phụ thuộc vào độ lớn của từng Lỗ Đen. Cho nên trong Lỗ Đen vẫn tồn tại 2 dạng Năng Lượng và Khối Lượng) nhưng “Hình“ (Khối Lượng) lúc này cũng tụ đến cùng cực cơ mà, vậy thì “Hình“ sẽ lại sinh ra “Khí“ hay sao? Điều này là không thể chấp nhận được, vì vậy ở đây ta chỉ có thể chấp nhận được là “Khí“ đã tụ đến cùng cực để thành “Hình“ còn “Hình“ không thể tụ đến cùng cực được nên nó không thể sinh ra “Khí“. Nhưng theo “Học Thuyết Âm Dương“ thì “Dương đến cùng cực sinh Âm còn Âm đến cùng cực thì sinh Dương“, vậy thì từ “cùng cực“ ở đây có thể phải hiểu rộng hơn theo nghĩa bóng chứ không thể hiểu chỉ theo nghĩa đen như chúng ta thường vẫn nghĩ trước đây. Từ “cùng cực“ bây giờ có nghĩa là khi rơi vào trạng thái “cùng cực“ nào đó thì Âm và Dương có thể chuyển hóa cho nhau. Như trên thì “Khí“ đã bị rơi vào vùng “cùng cực“ là sức hút cực mạnh của Lỗ Đen đã biến Năng Lượng “Khí“ thành Khối Lượng “Hình“. Tương tự Khối lượng “Hình“ đã rơi vào vùng “cùng cực“ có nhiệt độ cực cao như phản ứng Nhiệt Hạch trên Mặt Trời nên Mặt Trời đã biến Khối Lượng “Hình“ (tán) thành Năng Lượng “Khí“.
Nhưng ngay từ thời kỳ “Ở Trần Đóng Khố“ người ta đã biết rằng khi đốt củi để sưởi ấm hay nấu chín thức ăn người ta đã biết rằng rõ ràng là củi tức là Hình khi cháy đã tỏa (tán) ra Khí (đó là ánh sáng và hơi nóng). Vậy thì trong một môi trường có nhiệt độ nhỏ hơn nhiều với Mặt Trời mà “Hình“ (tức củi) cũng đã rơi vào vùng “cùng cực“ để tán thành “Khí“ (ánh sáng và hơi nóng). Từ đây chúng ta hiểu thêm là vùng “cùng cực“ đối với Vật Chất (Hình) khác nhau sẽ khác nhau. Còn với các loại Năng Lượng (Khí) khác nhau thì vùng “cùng cực“ của chúng có khác nhau không thì tôi chưa biết.
Lỗ Đen mới được các nhà Vật Lý tìm ra vào thế kỷ 20 còn “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ ra đời trước khái niệm Lỗ Đen ít nhất từ 4 tới 5 nghìn năm. Mọi người đều biết ở cái thời kỳ đó con người của chúng ta còn đang “Ở Trần Đóng Khố“ (hiểu đơn giản nó thuộc “Thời Kỳ Đồ Đá“), vậy mà tại sao họ lại có thể phát minh ra “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ và bảng “Nạp Âm 60 năm Giáp Tý“ để dự đoán vận mệnh của con người mà chúng còn tồn tại tới ngày nay? Ngoài dự đoán vận mệnh của con người nó còn có thể giải thích được các hiện tượng xẩy ra trong thế giới tự nhiên của chúng ta như vì sao Mặt Trời và ti tỷ các ngôi sao vẫn còn rực cháy tỏa ánh sáng cho tới ngày nay khi mà thời gian là vô tận, tất nhiên chỉ có thể giải đáp được điều này khi con người tìm ra được Lỗ Đen.
Phải chăng ở “Thời Kỳ Đồ Đá“ đó đã xuất hiện một nền văn minh hơn hẳn nền văn minh của chúng ta bây giờ nhưng đã bị hủy diệt vì một lý do nào đó ? Điều này quá là vô lý bởi vì chúng ta cứ thử tính xem với nền văn minh của chúng ta đã trải qua ít nhất 4 tới 5 nghìn năm mà đến nay vẫn còn không thể hiểu được họ đã dựa vào những nền tảng Khoa Học nào mà có thể phát minh ra “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“ và “Bảng Nạp Âm 60 năm Giáp Tý“. Rõ ràng bề dầy lịch sử phát triển của họ phải kéo dài hơn chúng ta (ít nhất cũng trải dài từ 5 tới 6 nghìn năm chẳng hạn). Vậy mà nếu nền văn minh của chúng ta bị hủy diệt thì sau 6 nghìn năm nữa một nền văn minh mới đang phát triển như của chúng ta ngày nay sẽ phải phát hiện được tàn tích của ti tỷ các thành phố đã từng tồn tại ở khắp mọi châu lục của chúng ta bây giờ. Trong khi mà chúng ta đã tìm được bao nhiêu Thành Phố và các tàn tích của nền văn minh từng tồn tại cách chúng ta 4 tới 5 nghìn năm trước? Tính cho đến giờ thì những cái mà chúng đã tìm thấy tàn tích của một nền văn minh mà chúng ta dự đoán đó chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Điều này quá đủ để cho chúng ta khẳng định rằng những tàn tích để lại đó chỉ là các dấu ấn còn để lại trên hành tinh của chúng ta bởi một sự thăm viếng của những người thuộc một nền văn minh ngoài trái đất mà thôi (nó tương tự như chúng ta đi du lịch thường khắc hay để lại một dấu ấn gì đó tại nơi đó trước khi trở về hay đi tiếp tới các nơi khác).
Từ đây chúng ta có thể hiểu rằng ngày 22/12/2012 là ngày kết thúc bộ lịch của người Maya chỉ là một dấu ấn của họ muốn báo cho chúng ta biết rằng cách đây mấy nghìn năm họ đã biết đúng ngày đó là ngày mà Trái Đất của chúng ta cùng Mặt Trời và tâm của Ngân Hà nằm trên một đường thẳng chứ không phải là ngày tận thế như nhiều người suy đoán (nếu nó là ngày tận thế thì chỉ có thể do con người của chúng ta gây ra mà thôi).
Nếu một ai đó không tin thì cứ thử tự hỏi rằng : Chả nhẽ họ văn minh hơn hẳn chúng ta mà lại không có cách gì để lưu lại cũng như để dạy các tri thức của họ cho các thế hệ trẻ của họ sao (như sách, vở, băng, đĩa, CD... các phòng thí nghiệm, máy móc, thư viện...), chả nhẽ họ không có thế hệ trẻ mà toàn là các ông già bà lão? (cứ cho rằng họ đã đạt tới mức độ truyền tri thức bằng cách "Bơm Tri Thức thẳng vào não..." thì họ vẫn phải có khoảng thời gian phát triển như của chúng ta ngày nay chứ). Nhưng một số người không biết đặt câu hỏi này và lại càng không thể trả lời nổi các câu hỏi này mà tin rằng tất cả tri thức của nền văn minh của họ đều được cất dấu trong cái "Máng Lợn" và một số người này đang hy vọng sẽ giải mã được những cái đang tồn tại trong đó (cái máng lợn) để hiểu được khởi nguyên của Vũ Trụ là "Khí tụ thành Hình" như thế nào.
Chúng ta biết Vật Chất bao gồm Năng Lượng và Khối Lượng (kể cả như tinh thần, ý thức, linh hồn… đều thuộc Năng Lượng ). Do vậy mọi Học Thuyết đã xuất hiện trên thế giới từ trước tới nay đều phải phục vụ 2 đối tượng này cho dù chúng được diễn đạt theo một cách khác như “Khí“ tức Năng Lượng và “Hình“ tức Khối Lượng chẳng hạn. Do vậy nếu không có Vật Chất thì Vũ Trụ của chúng ta sẽ trống rỗng, khi đó không có cái gì có thể xác định được Không Gian và Thời Gian đang tồn tại trong cái Vũ Trụ này cả.
Vậy thì Lỗ đen là cái gì mà nó có thể giải thích được vì sao trên bầu trời của chúng ta ngày nay vẫn tồn tại hàng ti tỷ ngôi sao đang rực cháy (như Mặt Trời của chúng ta) khi mà thời gian là vô tận (rõ ràng chúng ta có thể xác định được khoảng bao lâu nữa Mặt Trời sẽ tắt khi hết nhiên liệu để duy trì sự cháy đó). Điều này rõ ràng là phải có ít nhất một nơi nào đó trong Vũ Trụ có khả năng sinh ra các ngôi sao (Mặt Trời) để bù vào sự thiếu hụt này (các ngôi sao đã tắt), vùng đó chính là vùng bên trong các Lỗ Đen đang tồn tại.
Chúng ta thử tìm hiểu Lỗ Đen qua “Bách khoa toàn thư mở Wikipedia“:
“Lỗ đen, hay hố đen, là một vùng trong không gian có trường hấp dẫn lớn đến mức lực hấp dẫn của nó không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó, trừ khả năng thất thoát vật chất khỏi lỗ đen nhờ hiệu ứng đường hầm lượng tử. Vật chất muốn thoát khỏi lỗ đen phải có vận tốc thoát lớn hơn vận tốc ánh sáng trong chân không, mà điều đó không thể xảy ra trong khuôn khổ của lý thuyết tương đối, ở đó vận tốc ánh sáng trong chân không là vận tốc giới hạn lớn nhất có thể đạt được của mọi dạng vật chất“.
Ở đây chúng ta (những người nghiên cứu “Học Thuyết Âm Dương Ngũ Hành“) chỉ cần quan tâm tới đoạn đầu:
“Lỗ đen, hay hố đen, là một vùng trong không gian có trường hấp dẫn lớn đến mức lực hấp dẫn của nó không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó“.
Lỗ Đen chính là một nơi mà “không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên của nó“. Câu này có liên quan gì tới câu: “Dương đến cùng cực thì sinh Âm còn Âm đến cùng cực thì sinh Dương“, nó là một trong các tính chất cơ bản của “Học Thuyết Âm Dương“ ? Rõ ràng ở đây có một sự liên quan không thể chối cãi được đó là “không để cho bất cứ một dạng vật chất nào, kể cả ánh sáng thoát ra khỏi mặt biên (chân trời sự kiện) của nó“, tức là mọi dạng Vật Chất, kể cả ánh sáng (Năng Lượng) đều bị hút (tụ) vào tâm của Lỗ Đen. Mà bị Hút hay bị Tụ mãi vào tâm của Lỗ Đen thì trong Lý Học Đông Phương người ta thay từ này bằng từ “đến cùng cực“ và dĩ nhiên là “Khí (Năng Lượng) tụ (đến cùng cực sẽ) thành Hình (Khối Lượng)“. Điều này chứng tỏ vùng bên trong Lỗ Đen thì Năng Lượng tụ thành Khối Lượng, tức Năng Lượng chuyển đổi thành Khối Lượng. Điều này chứng tỏ chỉ có vùng này mới có thể tao ra được “Hạt của Chúa“ mà thôi, còn vùng mà các nhà Vật Lý đang tạo ra trong máy gia tốc hạt lớn LHC nằm bên dưới mặt đất tại biên giới Pháp-Thụy Sĩ chỉ có thể tạo ra vùng mà “Hình tán thành Khí“ như các phản ứng cháy trên Mặt Trời chứ làm sao có thể tạo ra độ Tụ đến cùng cực của Năng Lượng để có thể sinh ra Khối Lượng được.
Ở đây xuất hiện một nghịch lý là trong Lỗ Đen, cứ cho là “Khí“ (Năng Lượng) đã tụ hết thành “Hình“ (Khối Lượng) - (nói chính xác thì cho dù Năng Lượng đã bị hút vào trong Lỗ Đen rồi nhưng nó phải bị hút vào tâm của Lỗ Đen tới một mức độ nào đó thì mới có thể chuyển thành Khối Lượng - điều này phụ thuộc vào độ lớn của từng Lỗ Đen. Cho nên trong Lỗ Đen vẫn tồn tại 2 dạng Năng Lượng và Khối Lượng) nhưng “Hình“ (Khối Lượng) lúc này cũng tụ đến cùng cực cơ mà, vậy thì “Hình“ sẽ lại sinh ra “Khí“ hay sao? Điều này là không thể chấp nhận được, vì vậy ở đây ta chỉ có thể chấp nhận được là “Khí“ đã tụ đến cùng cực để thành “Hình“ còn “Hình“ không thể tụ đến cùng cực được nên nó không thể sinh ra “Khí“. Nhưng theo “Học Thuyết Âm Dương“ thì “Dương đến cùng cực sinh Âm còn Âm đến cùng cực thì sinh Dương“, vậy thì từ “cùng cực“ ở đây có thể phải hiểu rộng hơn theo nghĩa bóng chứ không thể hiểu chỉ theo nghĩa đen như chúng ta thường vẫn nghĩ trước đây. Từ “cùng cực“ bây giờ có nghĩa là khi rơi vào trạng thái “cùng cực“ nào đó thì Âm và Dương có thể chuyển hóa cho nhau. Như trên thì “Khí“ đã bị rơi vào vùng “cùng cực“ là sức hút cực mạnh của Lỗ Đen đã biến Năng Lượng “Khí“ thành Khối Lượng “Hình“. Tương tự Khối lượng “Hình“ đã rơi vào vùng “cùng cực“ có nhiệt độ cực cao như phản ứng Nhiệt Hạch trên Mặt Trời nên Mặt Trời đã biến Khối Lượng “Hình“ (tán) thành Năng Lượng “Khí“.
Nhưng ngay từ thời kỳ “Ở Trần Đóng Khố“ người ta đã biết rằng khi đốt củi để sưởi ấm hay nấu chín thức ăn người ta đã biết rằng rõ ràng là củi tức là Hình khi cháy đã tỏa (tán) ra Khí (đó là ánh sáng và hơi nóng). Vậy thì trong một môi trường có nhiệt độ nhỏ hơn nhiều với Mặt Trời mà “Hình“ (tức củi) cũng đã rơi vào vùng “cùng cực“ để tán thành “Khí“ (ánh sáng và hơi nóng). Từ đây chúng ta hiểu thêm là vùng “cùng cực“ đối với Vật Chất (Hình) khác nhau sẽ khác nhau. Còn với các loại Năng Lượng (Khí) khác nhau thì vùng “cùng cực“ của chúng có khác nhau không thì tôi chưa biết.