PDA

View Full Version : chùm thơ XUÂN



thaihoa
14-01-10, 14:50
KÍnh chào các anh chị ACE!

Chỉ còn 30 ngày nữa là mọi người cùng đón Xuân về-XUÂN CANH DẦN. Thái Hòa tìm vài bài thơ sưu tập gửi các anh chị đọc thư giãn.
Bài thơ quên đề tựa

Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mặt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai
Sư Mãn Giác

tom
15-01-10, 06:34
Hi Anh
cám ơn bài thơ của anh
như cho hỏi câu đầu "hoa trụng" là nghĩa làm sao? hihi
có khi nào đánh lộn chữ?

dongphuong
15-01-10, 07:02
Hi Anh
cám ơn bài thơ của anh
như cho hỏi câu đầu "hoa trụng" là nghĩa làm sao? hihi
có khi nào đánh lộn chữ?
Hehe ... chắc là đầu năm anh thaihoa "trụng" trăm hoa cho chín để ăn nhằm kích hoạt cung đào hoa của ảnh nhân dịp năm mới đó ... hihi ... anh thaihoa nhớ chừa cho dongphuong vài hoa nha! dongphuong không dám giành hoa của anh đâu mà chỉ muốn lấy ít hương hoa ...hehe...
Ước gì ta gói được làn hương,
Để khi hoa "trụng" hương kia vẫn còn! :0006:

kimcuong
15-01-10, 13:50
Bài kệ nổi tiếng của Mãn Giác Thiền Sư !

CÁO TẬT THỊ CHÚNG (Tựa bài thơ/kệ "Cáo tật thị chúng" do Lê Quý Đôn đặt)

Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai

Ngô Tất Tố dịch:
Xuân ruổi trăm hoa rụng
Xuân tới trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước, một cành mai.

Vì câu chót mà bài Thi/Kệ trên còn có tên là "Nhất Chi Mai"

(Mãn Giác Thiền Sư (1052–1096) tên thật là Lý Trường, người đất Lũng Triều, Hương An Cách, là con viên quan trung thư ngoại lang Lý Hoài Tố. Ông từng được vua Lý Nhân Tông yêu mến và ban hiệu: Hoài Tín. Vào khoảng niên hiệu Anh Vũ Chiêu Thăng, Mãn Giác đã dâng biểu xin xuất gia, theo học thiền sư Quảng Trí. Sau này, Mãn Giác trở nên một nhân vật nổi tiếng trong thế hệ thứ 8 của dòng thiền Quan Bích, dòng thiền xuất phát từ vị sư Vô Ngôn Thông đời Đường, người cũng từng là học trò của Mã tổ Đạo Nhất.)

thaihoa
15-01-10, 15:13
Cáo lỗi cùng các anh chị! đánh vội nên TH nhầm RỤNG thay vhi TRỤNG. Tiện đậy , mình xin sửa lại. Xuân đi trăm hoa rụng:202:

thaihoa
15-01-10, 15:24
Hehe ... chắc là đầu năm anh thaihoa "trụng" trăm hoa cho chín để ăn nhằm kích hoạt cung đào hoa của ảnh nhân dịp năm mới đó ... hihi ... anh thaihoa nhớ chừa cho dongphuong vài hoa nha! dongphuong không dám giành hoa của anh đâu mà chỉ muốn lấy ít hương hoa ...hehe...
Ước gì ta gói được làn hương,
Để khi hoa "trụng" hương kia vẫn còn! :0006:
Hi anh Dongphuong!
MÌnh thấy bài thơ này hay quá nên post lên , nhất là 2 câu cuối :
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai
Tuy mặt trời ngã bóng về Tây, nhưng người ta vẫn lạc quan , và tâm hồn vẫn tràn đầy nhựa sống....
Dong phuong khôn wá, Hoa chỉ có Hương là quí, DP giành rồi thì xác hoa tả tơi đó gianh cho ai?

thaihoa
15-01-10, 15:31
CHIỀU ĐÀ LẠT
Đà lạt đầy hoa em mặc chi màu áo đỏ
Để cơn mưa vội vã cuối chân trời
Những ngôi nhà lặng im như cổ tích
Để anh tìm hơi ấm một làn môi
Đà lạt màu xanh em mặc chi màu áo đỏ
Để anh đi không hết những con đường
Phút dừng lại anh mong làm lá cỏ
Một chiều nào vò nát giữa tay em:105:

Nguyễn Hưng

vanhoai
15-01-10, 21:09
Tôi xin góp bài thơ của bác Hồng Phương

Xuân tự Vấn !
(xướng)

Lại một mùa xuân nối tiếp qua
Sinh dương báo hiệu ánh dương tà
Công danh vương vấn đầu loang bạc
Sự nghiệp phôi pha lệ thắm nhòa
Đừng trách hóa công xui số phận
Hãy xem trí tuệ có tài ba?
Nổi chìm, vinh nhục thường tình nhỉ
Giữ trọn lòng son, giữ nếp nhà
Hồng Phương

Xuân tự vấn
(họa)

Thắm thoắt trời xuân mãi mãi qua
Bình minh ló dạng lại dương tà
Trần ai thấp thoáng cơn mê tỉnh
Danh lợi đua chen giấc mộng nhòa
Trách móc hóa công thêm bận rộn
Dỗi hờn nhân thế lắm bôn ba
Phú quí vinh hoa âu thời thế
Thanh bạch an vui nối nghiệp nhà
Bảo nhân

thaihoa
19-01-10, 08:50
TÌNH XUÂN

Tiếng gà chấp chới gọi mai Xuân
Xênh xang bánh - mứt-rượu- hoa tầm
Lơ ngơ lớ ngớ điều gì nhỉ!
Câu thơ phấp phới rộ tình Xuân.
Nguyễn Đức Phước

dongphuong
19-01-10, 09:35
SẦU XUÂN
Đêm xuân lạnh, bóng xuân tàn,
Hoa xuân mơn trớn can tràng thuyền quyên.
Trời xuân vắng vẻ hương nguyền,
Sông xuân lặng lẽ con thuyền xa xa.
Xuân đi đi khắp sơn hà,
Tuổi xuân chất mãi tóc da đổi màu.
Ngày xuân như gió thoảng mau,
Tình xuân một khối ai sầu hơn ai ?
Mưa xuân như nhắc chuyện đời,
Rượu xuân như gợi những lời nước non.
Thề xuân dù chẳng vuông tròn,
Khoá buồng xuân lại vẫn còn sầu xuân.
Hàn Mặc Tử

dongphuong
19-01-10, 10:13
XUÂN ĐẦU TIÊN
Mai sáng mai, trời cao rộng quá
Gió căng hơi và nhạc lên mây
Đôi lòng cũng ấm như xuân ấm
Chỉ có áo xuân trắng trẻo thay!

Mai này thiên địa mới tinh khôi
Gió căng hơi và nhạc lên trời
Chim khuyên hót tiếng đầu tiên hết
Hoa lá hồ nghi sự lạ đời

Trái cây bằng ngọc vỏ bằng gấm
Còn mặt trời kia tợ khối vàng
Có người trai mới in như nguyệt
Gió căng hơi và nhạc lên ngàn

Thuở ấy càn khôn mới dựng nên
Mùa thơ chưa gặt tốt tươi lên
Người thơ phong vận như thơ ấy
Nào đã ra đời ngọc biết tên

Xuân gấm đầu tiên giữa cõi đời
Mùi thơm ngây dại sóng con ngươi
Hãy hoan hô, lời cao như sấm
- Vạn tuế, bay ơi! Nắng rợp trời!

Hàn Mặc Tử

tom
19-01-10, 10:19
Hi các Bác
cuối năm bác thaihoa mỡ quán thơ coi bộ đông khách tham gia và vào đọc,chúc mừng chúc mừng hihi

thaihoa
19-01-10, 10:24
Mùa Xuân

Chợt thấy mùa xuân đến trước nhà
Hoa cười, chim hót, bóng chiều sa
Trường giang sóng biếc mênh mông nước
Đại lộ chiều vàng rực rỡ hoa
Lữ khách dừng chân trông bướm lượn
Thi nhân cắn bút ngắm chiều qua
Xuân nầy phiêu bạt bao năm nhỉ
Ai có trông vời bóng dáng xa !?
Bạch Loan
Mùa Xuân Chín

Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm-tấm vàng.
Sột-soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên-lý -- Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn-nữ hát trên đồi.
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi.

Tiếng ca vắt-vẻo lưng-chừng núi,
Hổn-hển như lời của nước mây,
Thầm-thỉ với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý-vị và thơ-ngây.

Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng-khuâng sực nhớ làng:
"- Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?..."
Hàn Mặc Tử

thaihoa
19-01-10, 10:29
Xuân

Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !

Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng ?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây đem chắn nẻo xuân sang !


Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý thu góp lại cản tình xuân ?
Có một người nghèo không biết tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn !


Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran !


Chao ôi ! mong nhớ ! Ôi mong nhớ !
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.
Chế lan Viên
Xuân không đến

Thôi thì cứ xem đời là trôi chảy
Tiếc làm chi khi tình đã muộn màng
Xuân không đến vui gì bầy én liệng
Mỏi cánh đời không níu nổi mùa xuân
Bảo Cường

dongphuong
19-01-10, 11:10
XUÂN ĐẦU

Trời xanh thế ! hàng cây thơ biết mấy !
Vườn non sao ! đường cỏ mộng bao nhiêu,
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiềụ
Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ !
Trở về đây ! và đem trở về đây
Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngâỵ
Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
Và tơ giăng trong lòng nhỏ khơi ngòi;
Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
Rặng mi dài xao động ánh dương vuị

Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói !
Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhaụ

Xuân Diệu

dongphuong
19-01-10, 11:17
XUÂN KHÔNG MÙA

Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêụ
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiềụ
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ ;
Xuân là lúc gió về không định trước.
Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trờị
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son trẻ ...

Xuân ở giửa mùa đông khi nắng hé;
Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa ?

Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,
Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
Khi những em gặp gỡ giữa đường qua
Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
Thêm một phen, tuy đã mấy lần tàn.
Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ ?
Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ
Nghe xôn xao rờn rợn đến hay haỵ..
Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày
Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng ...
Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa ?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng

Xuân Diệu

tom
19-01-10, 12:28
Con Gái Tuổi Dần

Năm tới là năm con cọp
Tuổi bé trùng năm mới động trời
Nếu muốn làm tim anh hồi hộp
Bé gầm lên một tiếng "Anh ơi"

Sữ sách đã nhắc nhiều đến bé
Hết sát phu rồi đến bỏ chồng
Anh thì nói đó là" Bà kẹ"
Mới nhìn,đã nuốt chửng đàn ông

Vái trời ai cũng xa lánh bé
Chỉ riêng anh tan cửa nát nhà
Anh chết sớm không hề hối tiếc
Miễn là móng vuốt có mùi hoa

Mà anh lại cầm tinh con ngựa
Thoát sao qua con gái tuổi Dần
Giả đò vồ thật anh lần nữa
Đễ tình run rẩy hết hai chân

tác giả: Bùi Chí Vinh

vanhoai
21-01-10, 19:54
Tom ơi! cô tuổi Dần là cô nào dzậy ???
Có phải người ấy..ấy không???:2455::2455::2455:

tom
22-01-10, 10:14
Hi Anh Văn Hoài
cô ấy ấy là cô nào? nhiều cô quá phải nói tên mới được chứ hehe:202:

thaihoa
22-01-10, 10:21
Không ngờ anhTom cũng Romantic dữ he!

Ngày nay con gái dữ zậy hả? hay chỉ là tuổi cọp ? Mà cọp này ở sở thú hay là ở ...
Con gái ngày xưa ấy hiền thục lắm. Có bài thơ này,(quên mất tên tác giả rồi) Thái hòa pót các anh em đọc chơi

MÁI TÓC ĐUÔI GÀ

Hỡi cô có tóc đuôi gà
Nắm đuôi cô lại hỏi nhà cô đâu?
Nhà tôi ở tận bãi dâu
Bên kia luống đậu đầu cầu ngó qua
Ngó qua đám bắp trổ cờ
Đám dưa trổ nụ
Đám cà đang bông!

thaihoa
22-01-10, 10:28
BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ

Đã mấy khi bạn đến chơi nhà
Trẻ thời đi vắng chợ thời xa
Ao sâu nước lặng khôn mò cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Cải đã tàn cây cà chữa nụ,
Bầu vừa rụng rốn mướp đương hoa
Đầu trò đuôi chuyện trầu không có
Bạn đến chơi đây ta với ta
Nguyễn Khuyến
:105:

dongphuong
23-01-10, 10:37
Thấy thaihoa lạc khỏi thơ xuân, dongphuong xin ké một bài không thuộc thơ xuân của nhà thơ Bùi Giáng :

Trời đất lạnh và lòng anh không thỏa
Gửi hồn đi phương hướng hút heo ngàn
Hồn ngơ ngác loay hoay về hỏi dạ
Có bao giờ dạ thỏa giữa không gian?
:0006:

huongvi
04-02-10, 19:10
Hehe ... chắc là đầu năm anh thaihoa "trụng" trăm hoa cho chín để ăn nhằm kích hoạt cung đào hoa của ảnh nhân dịp năm mới đó ... hihi ... anh thaihoa nhớ chừa cho dongphuong vài hoa nha! dongphuong không dám giành hoa của anh đâu mà chỉ muốn lấy ít hương hoa ...hehe...
Ước gì ta gói được làn hương,
Để khi hoa "trụng" hương kia vẫn còn! :0006:

Thơ hay quá anh dongphuong!

huongvi
04-02-10, 20:54
Topic thơ xuân tưng bừng quá, vuonhuongvi góp vui 1 bài thơ của người bạn cũ tặng. Bài này dành cho ai xa nhà nhớ mùa xuân xưa.

Một tiếng pháo phương nào chợt nổ

Pháo quê người phá vỡ không gian

Giao thừa này mẹ có được an

Hay lại khóc thương con biệt xứ?

***


Xoong bánh lớn nấu bầu tâm sự

Mâm xôi vò xéo nát tim con

Đĩa chè kho sau tết hẵn còn

Như vẫn đợi ngày con trở lại

***


Khay ngũ quả tay cha vừa hái

Sắc mùa xuân đượm lại hồn quê

Vòng hương thơm cháy tỉ cháy tê

Cứ âm ỉ thui lòng lữ khách

***


Con tự khép hồn trong trang sách

Tiếng giã giò như phách tâm can

Mùi dưa hành thấu ruột xuyên gan

Cây đào thế cong mình vẫy gọi

***


Đón xuân mới ngàn lời muốn nói

Pháo nhà ai vọng lại đàng xa

Hai hàng mi thấm lệ nhạt nhòa

Trời tuyết trắng hòa tan cơn mộng.

_*_*_*_*_*_("Xuân xứ lạ" - Tác giả: Hàn Sa, nghiên cứu sinh trường Bách Khoa Saint-Petersburg).