Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    kết quả từ 1 tới 3 trên 3
      1. #1
        Tham gia ngày
        Apr 2014
        Bài gửi
        19
        Cảm ơn
        140
        Được cảm ơn: 11 lần
        trong 7 bài viết

        Default Tình trạng bạo lực hiện nay

        Kính thưa các bác, các cô chú, anh chị

        Cháu/em thấy tình hình bạo lực xã hội diễn ra như hiện nay quá đáng sợ giết người, thảm sát, không chỉ ở người trưởng thành mà ngay cả những em học sinh, sinh viên cũng giết người không ghê tay.

        Huyền học có góc nhìn về vấn đề này như thế nào không ạ?

        Nếu càng ngày càng nhiều căn nhà được bố trí đúng phong thủy thì sẽ không sinh ra những con người đạo tặc như vậy cũng như những người lương thiện sẽ tránh được tai họa bị thảm sát không ạ?

        P/s: Vài lời tâm sự nỗi lòng. Kính chúc các bác, cô chú, anh chị trên diễn đàn mạnh khỏe, hạnh phúc và học thuật tinh tấn.
        thay đổi nội dung bởi: hoangkhiem, 24-07-15 lúc 14:07
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      2. #2
        Tham gia ngày
        Nov 2018
        Bài gửi
        3
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        MỘT TAI NẠN GIAO THÔNG
        - Thúy Kiều: Alô, alô, Thúy Vân đấy à? Khổ thân chị quá! Anh Từ Hải bị vỡ đầu nằm bẹp, rên hừ hừ giữa đường đây này.
        - Thúy Vân: Sao lại ra cái nông nỗi này hả chị?
        - Thúy Kiều: Anh Từ Hải chở chị đi Lâm Truy, cách kinh kỳ có ba ki lô mét, xong rồi đi Vô Tích bằng cái xe Trabant vỏ giấy loại thượng hạng. Làm sao lại đâm nhau với cái xe Lam hai bánh rưỡi của anh Lục Vân Tiên chở chị Kiều Nguyệt Nga đi Hà Khê ở đúng ngã tư Hai Bà Trưng-Hàng Bài cơ chứ.
        - Thúy Vân: Chết, thế là anh Từ Hải bị vỡ đầu! Còn anh Lục Vân Tiên với chị Nguyệt Nga có sao không ạ?
        - Thúy Kiều: Không, không ai việc gì cả! Chỉ cái xe Lam hỏng hai bánh còn cái Trabant thì gẫy cả hai trục!
        - Thúy Vân: Thế sao anh Từ Hải lại vỡ đầu ạ?
        - Thúy Kiều: Anh Lục Vân Tiên còn gẫy một cẳng kia!
        - Thúy Vân: Lạ nhỉ, chị vừa bảo không việc gì cơ mà!
        - Thúy Kiều: Hai anh ấy nổi xung nên không nhận ra họ hàng! Theo nguyên tắc xử lý giao thông hiện đại „nện trước nói sau“, anh Lục Vân Tiên vác cái kích xe đập vào đầu anh Từ Hải, anh Từ Hải tóm cái Ma ni ven phang thẳng vào cẳng anh Lục Vân Tiên. Hai anh đều giỏi võ, đòn nặng lắm, một anh què, một anh vỡ đầu!
        - Thúy Vân: Thế sao chị không can ngăn họ.
        - Thúy Kiều: Can can cái gì! Nguyệt Nga nó tóm tóc chị mà đánh, nó cũng điên lên không nhận ra chị em gì nữa. Đã thế nó lại có con Kim Liên giúp sức đá đít chị nữa.
        - Thúy Vân: Trời ơi, thế chị có sao không?
        - Thúy Kiều: Chỉ mất nửa đầu tóc nhuộm xanh thôi, nửa đầu tóc đỏ may vẫn còn. Lúc ấy chị nhớ lời Tú Bà huấn luyện khi mới vào nghề, véo thẳng vào đùi non hai đứa. Chúng nó kêu oai oái phải bỏ chị ra. Lúc ấy mới nhận ra nhau.
        - Từ Hải: Nhận nhận cái gì! Hừ hừ … cái thằng Lục Vân Tiên trời đánh, tao là anh nó mà nó dám đánh tao. Tao phải dậy, cho nó một maniven nữa mới được! Ối ốí…, đau quá!
        - Lục Vân Tiên: Láo! Tao anh em gì với mày. Tao không cho mày thêm một kích xe nữa thì tao không phải Lục… Ái ái…! Cái thằng thánh vật nó làm hỏng chân ông rồi!
        - Từ Hải: Ông tổ nhà mày chỉ là con hoang của vua tổ Đế Minh khi du hành phương Nam, nên xin được nhận ông tổ tao là Đế Nghi làm anh. Cái tay sư hổ mang Thích Tẩu Tẩu nhà mày mới đây cũng phải công nhận như thế. Tao có khi còn là ông bác mày ấy chứ, chúng mày còn hỗn láo à! Ối ối, ái ái, đau quá…
        - Thúy Kiều: Thôi em xin hai anh, phải giữ sức may ra còn kịp vào bệnh viện.
        - Nguyệt Nga: Em xin phép đi trước. Bọn Hà Khê nó đợi em. Đến muộn thì nẫu hết dưa lê. Kim Liên đâu rồi?
        “Kim Liên ơi hỡi Kim Liên,
        Đẩy xe cho chị qua miền Hà Khê!”
        - Kim Liên: Dạ, em đi ngay ạ.
        - Thúy Vân: Thế để em bảo Vương Quan nó đem cái xe Ural Liên Xô xưa ba bánh khỏe lắm, mới thừa kế bố vợ tới chở hai anh vào bệnh viện Chợ Rẫy. Cho em chào chị Nguyệt Nga một cái!
        - Thúy Kiều: Nguyệt Nga vội lắm, cái Kim Liên nó đẩy cái xe Lam một bánh đi Hà Khê mất rồi.
        - Thúy Vân: Đi xa chưa chị?
        - Thúy Kiều: Nó đẩy một giờ cũng được vài mươi thước là ít, có lẽ tới cái ngã tư Tràng Tiền rồi.
        - Thúy Vân: Vương Quan kéo xe ra rồi. Chờ em đi tìm cái bút dạ đánh dấu permanent một tí.
        - Thúy Kiều: Nhanh lên, lấy bút dạ làm gì! Mấy anh ấy rên la khiếp lắm.
        - Thúy Vân: Em lấy bút đánh dấu bị thương ở đầu kẻo bệnh viện họ cưa xong cẳng anh Lục, thừa thắng xông lên cưa luôn cẳng anh Từ Hải thì ở trận tiền anh ấy làm sao mà chết đứng được.
        Trường Cát
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      3. #3
        Tham gia ngày
        Nov 2018
        Bài gửi
        3
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        MỘT TAI NẠN GIAO THÔNG
        - Thúy Kiều: Alô, alô, Thúy Vân đấy à? Khổ thân chị quá! Anh Từ Hải bị vỡ đầu nằm bẹp, rên hừ hừ giữa đường đây này.
        - Thúy Vân: Sao lại ra cái nông nỗi này hả chị?
        - Thúy Kiều: Anh Từ Hải chở chị đi Lâm Truy, cách kinh kỳ có ba ki lô mét, xong rồi đi Vô Tích bằng cái xe Trabant vỏ giấy loại thượng hạng. Làm sao lại đâm nhau với cái xe Lam hai bánh rưỡi của anh Lục Vân Tiên chở chị Kiều Nguyệt Nga đi Hà Khê ở đúng ngã tư Hai Bà Trưng-Hàng Bài cơ chứ.
        - Thúy Vân: Chết, thế là anh Từ Hải bị vỡ đầu! Còn anh Lục Vân Tiên với chị Nguyệt Nga có sao không ạ?
        - Thúy Kiều: Không, không ai việc gì cả! Chỉ cái xe Lam hỏng hai bánh còn cái Trabant thì gẫy cả hai trục!
        - Thúy Vân: Thế sao anh Từ Hải lại vỡ đầu ạ?
        - Thúy Kiều: Anh Lục Vân Tiên còn gẫy một cẳng kia!
        - Thúy Vân: Lạ nhỉ, chị vừa bảo không việc gì cơ mà!
        - Thúy Kiều: Hai anh ấy nổi xung nên không nhận ra họ hàng! Theo nguyên tắc xử lý giao thông hiện đại „nện trước nói sau“, anh Lục Vân Tiên vác cái kích xe đập vào đầu anh Từ Hải, anh Từ Hải tóm cái Ma ni ven phang thẳng vào cẳng anh Lục Vân Tiên. Hai anh đều giỏi võ, đòn nặng lắm, một anh què, một anh vỡ đầu!
        - Thúy Vân: Thế sao chị không can ngăn họ.
        - Thúy Kiều: Can can cái gì! Nguyệt Nga nó tóm tóc chị mà đánh, nó cũng điên lên không nhận ra chị em gì nữa. Đã thế nó lại có con Kim Liên giúp sức đá đít chị nữa.
        - Thúy Vân: Trời ơi, thế chị có sao không?
        - Thúy Kiều: Chỉ mất nửa đầu tóc nhuộm xanh thôi, nửa đầu tóc đỏ may vẫn còn. Lúc ấy chị nhớ lời Tú Bà huấn luyện khi mới vào nghề, véo thẳng vào đùi non hai đứa. Chúng nó kêu oai oái phải bỏ chị ra. Lúc ấy mới nhận ra nhau.
        - Từ Hải: Nhận nhận cái gì! Hừ hừ … cái thằng Lục Vân Tiên trời đánh, tao là anh nó mà nó dám đánh tao. Tao phải dậy, cho nó một maniven nữa mới được! Ối ốí…, đau quá!
        - Lục Vân Tiên: Láo! Tao anh em gì với mày. Tao không cho mày thêm một kích xe nữa thì tao không phải Lục… Ái ái…! Cái thằng thánh vật nó làm hỏng chân ông rồi!
        - Từ Hải: Ông tổ nhà mày chỉ là con hoang của vua tổ Đế Minh khi du hành phương Nam, nên xin được nhận ông tổ tao là Đế Nghi làm anh. Cái tay sư hổ mang Thích Tẩu Tẩu nhà mày mới đây cũng phải công nhận như thế. Tao có khi còn là ông bác mày ấy chứ, chúng mày còn hỗn láo à! Ối ối, ái ái, đau quá…
        - Thúy Kiều: Thôi em xin hai anh, phải giữ sức may ra còn kịp vào bệnh viện.
        - Nguyệt Nga: Em xin phép đi trước. Bọn Hà Khê nó đợi em. Đến muộn thì nẫu hết dưa lê. Kim Liên đâu rồi?
        “Kim Liên ơi hỡi Kim Liên,
        Đẩy xe cho chị qua miền Hà Khê!”
        - Kim Liên: Dạ, em đi ngay ạ.
        - Thúy Vân: Thế để em bảo Vương Quan nó đem cái xe Ural Liên Xô xưa ba bánh khỏe lắm, mới thừa kế bố vợ tới chở hai anh vào bệnh viện Chợ Rẫy. Cho em chào chị Nguyệt Nga một cái!
        - Thúy Kiều: Nguyệt Nga vội lắm, cái Kim Liên nó đẩy cái xe Lam một bánh đi Hà Khê mất rồi.
        - Thúy Vân: Đi xa chưa chị?
        - Thúy Kiều: Nó đẩy một giờ cũng được vài mươi thước là ít, có lẽ tới cái ngã tư Tràng Tiền rồi.
        - Thúy Vân: Vương Quan kéo xe ra rồi. Chờ em đi tìm cái bút dạ đánh dấu permanent một tí.
        - Thúy Kiều: Nhanh lên, lấy bút dạ làm gì! Mấy anh ấy rên la khiếp lắm.
        - Thúy Vân: Em lấy bút đánh dấu bị thương ở đầu kẻo bệnh viện họ cưa xong cẳng anh Lục, thừa thắng xông lên cưa luôn cẳng anh Từ Hải thì ở trận tiền anh ấy làm sao mà chết đứng được.
        Trường Cát
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      Đề tài tương tự

      1. Trả lời: 0
        Bài mới: 08-09-10, 21:56

      Tags for this Thread

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •