Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    Trang 1/3 123 cuốicuối
    kết quả từ 1 tới 10 trên 29
      1. #1
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default Thằng Bờm hay Thánh Nhân - (phần 1 , 2 và viết tiếp)

        Thằng Bờm hay Thánh Nhân


        Thằng Bờm sinh ngày mùng 6 tháng 9 năm 1957 lúc 21.00’ (theo giờ Bắc Kinh hồi đó còn theo giờ Hà Nội là 20.00’) tại Hà Nội (âm lịch là ngày 13/8/1957).

        I - Dự đoán theo phép “Cân Xương Tính Số”

        “ Số 4 lượng 3 chỉ

        Bẩm sanh tâm trí cực thông minh
        Lẫm liệt hiên ngang vượt bất bình
        Tài lộc sẵn dành trời đã định
        Quý nhân như có ở quanh mình”.

        II - Dự đoán theo phép “Quỷ Cốc Toán Mệnh”

        Tứ Trụ của Thằng Bờm theo Tử Vi là:

        Đinh Dậu - Kỷ Mùi - Tân Tị - Mậu Tuất

        “Lưỡng đầu: Đinh - Mậu

        Cơ Nghiệp:

        Phúc đức tổ tiên để lại đã lâu đời
        Tên họ lưu danh ở Lầu Rồng Gác Phượng nức tiếng thơm
        Gặp người ở góc tri chân mây
        Giòng sông Giang hoài dù đục vẫn phản chiếu ánh sáng

        Sự Nghiệp :

        Sự nghiệp gặp năm Dần, năm Thìn hẳn là bay nhẩy
        Đến chốn Lầu Vàng Điện Ngọc thật là xuất chúng
        Từ Cung Vua quay lại nhìn những ngày qua
        Đã trải qua bao ngày ở chốn bến sông”.

        Qua 2 cách dự đoán ở trên có vẻ phù hợp với nhau chỉ ra rằng mệnh của người này có khả năng được làm Vua. Tức mệnh của bậc đế vương nhưng trong tứ trụ của người này không có Tài (tiền) mà mệnh đế vương mà không có Tài thì dĩ nhiên không thể là Vua mà phải là mệnh của các bậc Thánh Nhân (giống như Nguyễn Trãi phò Lê Lợi hay Khổng Minh phò Lưu Bị chăng ?).

        Không biết suy luận của tôi có đúng không?

        (Còn tiếp)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      2. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      3. #2
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tiếp theo)

        III – Dự đoán theo Tử Bình

        Tứ Trụ của Thằng Bờm theo Tử Bình là :

        Đinh Dậu - Mậu Thân - Tân Tị - Mậu Tuất

        Các thông tin đẹp :

        1 - Sát (Đinh) Ấn (2 Mậu) tương sinh còn có Kình Dương (Thân) thì không gì là không quý hiển (Dự Đoán Theo Tứ Trụ - Thiệu Vĩ Hoa).
        (Sát Ấn tương sinh còn gặp Kình Dương thường giỏi cả Văn lẫn Võ còn Thực Thần chế Sát thường chỉ phát về Võ nghiệp.)

        2 - Tam hội Thân Dậu Tuất hóa Kim thành công nói nên người này được cả thế giới vô hình (người âm) lẫn hữu hình (người dương) phù hộ, giúp đỡ… (Giải Mã Tứ Trụ - VULONG).

        (Chỉ tiếc là tam hội Thân Dậu Tuất hóa Kim này lại là kỵ thần của Tứ Trụ nên không thể đẹp như tam hội Dần Mão Thìn hóa Mộc là dụng thần của Adolf Hiler hay tam hội Tị Ngọ Mùi hóa Hỏa là dụng thần của TT. Mỹ Donald Trump.)

        3 - Trụ giờ Mậu Tuất là Khôi Canh, nghĩa là người này nếu không phải con trưởng cũng đoạt trưởng, nghĩa là có tinh thần trách nhiệm như con trưởng cùng nghĩa với tướng cầm quân hay quân sư phò Vua (Dự Đoán Theo Tứ Trụ - Thiệu Vĩ Hoa).

        4 - Can ngày Tân thuộc hành Kim thấy Tị trong Tứ Trụ là có Quý nhân Học Đường, Tân Tị là chính ngôi : Điều này cho biết người này có học vấn cao (đỗ đạt cao - đại học hay tiến sĩ) thường làm trong ngành giáo dục như giáo sư, viện sĩ,… (Dự Đoán Theo Tứ Trụ - Thiệu Vĩ Hoa).
        (Học đường cần phải gặp Thiên Ất quý nhân và Văn Xương quý nhân…phù hộ thì mới tốt nếu không tài năng khó thi thố, ý chí bị bó buộc. Rất may trong Tứ Trụ này có cả 2 quý nhân tốt nhất là Thiên Ất và Văn Xương.)

        5 - Trụ tháng có Chính Ấn (Mậu) bốn can (hay trong tứ trụ?) không có Chính Tài hay Thiên Tài : Múa bút thành danh, nghĩa là dễ nổi danh về viết sách hay về học vấn (trang 178 Can Chi Thông Luận - Nguyễn Ngọc Hải).

        6 – Kình Dương (Thân) gặp Chính Ấn (Mậu) mưu kế hơn người (trang 305 Can Chi Thông Luận - Nguyễn Ngọc Hải).

        Dự đoán theo môn Tử Bình thì rõ ràng trong Tứ Trụ của Thằng Bờm có các thông tin trên cho biết nếu không phải là Vua hay Tướng Soái thì phải là bậc quân sư cao nhất, chỉ phò Vua mà thôi.

        IV – Dự đoán theo Tử Vi (với Tử Vi thì tôi không hề biết)

        Tứ Trụ của Thằng Bờm theo Tử Vi là :

        Đinh Dậu - Kỷ Mùi - Tân Tị - Mậu Tuất

        Nói chung dự đoán theo Tử Vi thì cho đến nay hầu như tất cả cao thủ Tử Vi đều kết luận Tứ Trụ của Thằng Bờm bình thường không có gì đáng phải quan tâm cả (chưa thấy ai nói Tứ Trụ này có 1 điểm nào đẹp hay tốt cả).

        (Còn tiếp)
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 07-10-23 lúc 00:29
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      4. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      5. #3
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tiếp theo)

        V – Dự đoán theo Sấm trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm

        Thánh Nhân trong Sấm Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm được tranh luận và phân tích rất nhiều trong chủ đề “Thời nay đoạn kết của Sấm Trạng ?” ở mục Khoa Học Huyền Bí của trang web tuvilyso.com (là tiền thân của trang web tuvilyso.org này).

        Sau đây là một số đoạn :

        Nhập Môn (tuvilyso.com) đã viết :

        “375 - Thiên sinh thiên tử ư hỏa (火) thôn”
        Nếu buổi tối đứng trên cao, ví dụ đứng trên một cao ốc, ngọn đồi, hay núi, nhìn xuống các thôn làng thành phố thì sẽ thấy ánh lửa, hoặc ánh đèn dưới chân núi rực sáng một vùng, đưa đến cái ý "hỏa thôn", ngụ ý là "lửa dưới núi"!

        Tức Thánh Nhân sinh vào năm Bính Thân hay Đinh Dậu có Mệnh: Sơn Hạ Hỏa”.

        Với câu này hoàn toàn ứng với năm sinh 1957 (Đinh Dậu) của Thằng Bờm

        Thiên Nhân (tuvilyso.com) đã viết :

        “…Ở đây, lại có thêm một trùng hợp quan trọng nữa cho Kim Kê (đã được phân tích trong các bài trước): nếu Thánh Tản hóa thân vào Kim Kê Đinh Dậu (1957), thì ngài sẽ được đúng 70 tuổi vào năm Bính Ngọ của 2026, ứng với câu Sấm:

        “424 - Bạch Hổ kim đái ấn
        425 - Thất thập cổ lai xuân" ”.

        Với câu này hoàn toàn ứng với năm sinh 1957 (Đinh Dậu) của Thằng Bờm.

        Còn câu :

        "428 - Hỏa thôn đa khuyển phệ
        429 - Mục dã dục nhân canh"


        Thiên Nhân (hay Nhập Môn) dịch là:

        "Chó sủa vang thôn hỏa
        Giục dã người ra đồng làm việc"


        Với câu này thì đa số người dự đoán giờ sinh của Thánh Nhân vào khoảng giờ Dần hay Mão vì nó ứng với tiếng chó sủa vào buổi sáng khi người nông dân bắt đầu ra đồng làm việc. Nếu hiểu theo nghĩa đen hoàn toàn như vậy thì câu này ý nói vào vụ thu hoạch lúa mùa hè, để tránh cái nóng như thiêu như đốt, người nông dân phải đi ra đồng sớm từ khi trời còn tối nên chó trong làng mới sủa vang như vậy (nếu trời đã sáng hẳn thì không có chuyện đó). Dĩ nhiên họ sẽ nghỉ khoảng thời gian giữa trưa là lúc nắng gay gắt nhất và rồi lại ra đồng lúc xế chiều và tiếp tục lao động ở ngoài đồng và ở nhà cho tới đêm khuya. Nếu điều suy luận này đúng thì có 2 khoảng thời gian Thánh Nhân có thể được sinh ra là vào lúc sáng sớm ứng với giờ Dần (từ 3 đến 5 giờ sáng) hay Mão (từ 5 đến 7 giờ sáng) hoặc vào buổi tối ứng với giờ Tuất (từ 19 giờ tới 21 giờ).
        Vụ mùa thu hoạch vào tháng 6 mà Thằng Bờm sinh vào tháng 9 cho nên nếu dịch hoàn toàn theo nghĩa đen thì câu Sấm này không ứng nghiệm với Tứ Trụ của Thằng Bờm.

        Nhưng theo suy luận của tôi thì không mấy khi nghĩa của những lời Sấm lại đúng hoàn toàn theo nghĩa đen của chúng cả. Còn nếu dịch theo nghĩa bóng và dựa theo Tứ Trụ của Thằng Bờm thì nghĩa của từ Tuất (chó sủa) ở câu sấm này theo tôi nó chỉ có nghĩa cho biết thông tin là Thánh Nhân sinh vào giờ Tuất mà thôi.
        Nếu đúng như vậy thì câu Sấm này đã ứng nghiệm với Tứ Trụ của Thằng Bờm.

        Còn câu :

        - “377 - Tiền sinh cha mẹ đà cách trở”.

        Thiên Nhân (hay Nhập Môn) dịch là:

        “Khi sinh ra cha mẹ đã cách trở (tức kẻ còn người mất) ”.

        Lời dịch nghĩa câu trên hoàn toàn theo nghĩa đen nên không thể đúng được bởi vì theo tôi thì Thánh Nhân phải do hồn thiêng của sông núi đất Việt sinh ra cho nên “cha mẹ đà cách trở” ở đây chính là khoảng thời gian từ 1954 đến 1975 khi hai miền Bắc Nam bị phân chia đầy đau thương.
        (Khoảng thời gian này hoàn toàn ứng với sau 500 năm là năm 2010 Thánh Nhân sẽ xuất hiện – tức lúc đó mọi người sẽ biết chứ không phải lúc đó mới sinh ra Thánh Nhân - theo lời tiên tri của Sấm Trạng Trình - Nguyễn Bỉnh Khiêm 1491 – 1585.)

        Với câu này hoàn toàn ứng với năm sinh 1957 (Đinh Dậu) của Thằng Bờm.
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 07-10-23 lúc 01:28
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      6. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      7. #4
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        VI – Dự đoán theo nhà Chiêm tinh Ấn Độ

        Nhập Môn (tuvilyso.com) đã viết :

        “Ngoài ra trong một đoạn do bác Thiên Nhân trích từ bài viết của bác LVV sau đây, cho thấy nhân vật kia đã ra đời trước năm 1963:

        “Năm 1963, một nhà Chiêm tinh Ấn Độ sang Việt Nam và đã nhìn thấy ma khí trong dinh Độc Lập, sau ngày chính biến 11 - 1963, ký giả Phan Nghị trên báo Ngôn Luận đã tường thuật cuộc phỏng vấn bị kiểm duyệt trước đó, bài tường thuật có 2 điểm rất đáng chú ý: Một là nước Việt Nam có nhiều cơ hội để thống nhất, hai là ông (Chiêm tinh gia Ấn) nhìn thấy một vì sao rất sáng trên vòm trời Khảm phương nước Việt, báo hiệu sự giáng thế của một đại nhân”.


        Từ các phân tích và suy luận từ trước cho đến nay, cộng thêm sự nhận xét của vị chiêm tinh Ấn Độ trên đây, tất cả các chi tiết đều ăn khớp với nhau khá lạ lùng, cho phép tạm kết luận là Thiên Tử do Thánh Tản hóa thân, ra đời vào năm 1957 ở một vùng ven biển, sông, hồ nào đó ở phía bắc của Sài Gòn”.

        Với đoạn này hoàn toàn ứng với năm sinh 1957 (Đinh Dậu) và hướng sinh (phía bắc của Sài Gòn là Hà Nội) của Thằng Bờm.

        (Tức là Thánh Nhân phải sinh sau năm 1954 và trước năm 1963.)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      8. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      9. #5
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Nói chung với 6 môn dự đoán mà tôi đã đưa ra ở trên thì hầu như đều đưa đến một đáp số chung và phù hợp nhau (trừ Tử Vi) nói về Tứ Trụ của Thằng Bờm là một người có tài, có đức, có học vấn cao,… nhưng không phải mệnh của một bậc Đế Vương mà chỉ là mệnh của một người phò vua (như Nguyễn Trãi phò Lê Lợi hay Khổng Minh phò Lưu Bị chẳng hạn).

        Nhưng điều quan trọng đáng quan tâm ở đây là Tứ Trụ của Thằng Bờm lại ứng hợp hầu hết với tất cả các câu Sấm nói về nhân vật là Thánh Nhân trong Sấm Trạng Trình – Nguyễn Bỉnh Khiêm.

        Vậy thì trong thực tế Thằng Bờm đã làm được những gì khi nay đã ngoài 60 tuổi để chứng tỏ những điều dự đoán trên là đúng?


        Sau đây tôi sẽ lần lượt công bố bản thảo của cuốn “Những Huyền Thoại Của Đời Tôi” do chính Thằng Bờm kể mà tôi ghi chép lại cho mọi người kiểm nghiệm.


        Những Huyền Thoại Của Đời Tôi (bản thảo)

        1 - Lá Thư Căm Thù


        Chuyện xẩy ra vào những năm anh ta còn đang học Phổ Thông trên một vùng đất Quan Họ phía nam sông Đuống.

        Tại vùng đất Quan Họ mà anh ta theo bố mẹ sơ tán này (vì máy bay Mỹ ném bom Miền Bắc) đã để lại cho anh ta bao ký ức đẹp, thơ mộng của các nàng thiếu nữ xinh đẹp duyên dáng cùng làn điệu dân ca Quan Họ đã đi sâu vào trái tim của anh ta đến tận bây giờ. Nhưng đáng tiếc thay kẻ thù anh ta (lúc đó anh ta không hề biết) lại không bao giờ để anh ta được tự do tận hưởng những chuỗi ngày thơ mộng đó.

        Sau năm 1972, Mỹ đã ký kết hiệp định rút quân khỏi miền Nam Việt Nam và không ném bom Miền Bắc nữa nên vào năm 1973 hay 1974 gì đó, bệnh viện của huyện Thuận Thành này đang đóng ở nơi sơ tán là thôn Phủ thuộc xã Ninh Xá sẽ được di chuyển tới trung tâm của huyện này. Từ vị trí của bệnh viện cũ đến vị trí của bệnh viện mới khoảng 3 đến 5 km nhưng phải đi qua vị trí của nhà máy máy Đại Tu ô-tô số .... mà bố mẹ của anh ta đang làm việc. Một điều hầu như không ai lúc đó (và có thể đến bây giờ) có thể hiểu nổi rằng một nhà máy sửa chữa ô tô lại không trở giúp dù chỉ 1 chuyến cho bệnh viện này. Sau 3 tháng ròng rã dùng xe bò (không có bò), xe cải tiến,.... toàn bộ cán bộ và công nhân viên của bệnh viện cũng đã di chuyển xong bệnh viện.

        Cái gì đến nó sẽ đến, đó là lẽ đương nhiên của đời. Toàn bộ bác sĩ, y tá và nhân viên của bệnh viện đã họp lại.... để cắt máu ăn thề viết ra "Lá Thư Căm Thù" thề không đội trời trung với "Nhà Máy Đại Tu...".

        Vậy thì tại sao cả ban giám đốc, đảng ủy, công đoàn.... của nhà máy này lại cùng ra quyết định không giúp đỡ bệnh viện trong khi nhà máy luôn luôn có ít nhất vài ba chiếc xe tải có thể vận chuyển giúp đỡ họ ? Hơn nữa chả nhẽ cả ban cán bộ của nhà máy này toàn là những thằng Điên hay sao mà không biết chính họ, vợ con họ cùng tất cả công nhân nhà máy đang phụ thuộc vào bệnh viện khi ốm đau, bệnh tật ?

        Những năm gần đây anh ta đã biết mục đích vì sao ban Giám đốc, đảng ủy,.... nhà máy mà bố mẹ anh ta đang làm việc lại có quyết định chó má đến như vậy. Thật nực cười là mục đích của quyết định này lại là đánh đổi tính mạng của tất cả cán bộ công nhân viên, gia đình của nhà máy chỉ để thi hành Mệnh Lệnh của một tên Quỷ Satan (ám chỉ tên chùm mật vụ của Bắc Việt lúc đó) hòng chỉ muốn giết chết anh ta. Sự việc này hoàn toàn giống như vụ đầu độc bà Hillari Clinton khi đang tranh cử tổng thống Mỹ - bị viên phổi. Đáng tiếc rằng anh ta không như bà Hillary Clinton luôn luôn có các vệ sĩ và bác sĩ bên cạnh bảo vệ, chữa trị kịp thời.

        (Tất cả các thông tin này anh ta đã nhớ lại cho nên có thể đúng, có thể sai hoặc không chính xác. Do vậy hy vọng những người đã và đang làm việc tại bệnh viện này hoặc những người ở vùng này cho biết các thông tin này đúng hay sai?)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      10. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      11. #6
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tứ Trụ của Thằng Bờm này chính là Tứ Trụ của người mà tôi đã đưa ra trong chủ đề "Thánh Nhân Trong Sấm Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm" trong mục "Tử Bình - Bát Tự" của trang web "Diễn Đàn Lý Học Đông Phương".

        Chỉ cần đọc 2 bài: Câu chuyện “Tiếu Lâm”“Đáp Án”)

        Để tiện lợi cho người đọc tôi trích 2 câu chuyện này ra đây

        Câu chuyện Tiếu Lâm

        Sau khi tốt nghiệp đại học (1982), vì thất nghiệp nên anh ta thường hay lên Đại Từ và Định Hóa để mua chè mang về Hà Nội đổ ở các quán nước. Một lần lên Định Hóa, trên đường vào Mái Đình Hồng Thái Cây Đa Tân Chào (lúc đó anh ta chưa biết), có một đoàn người (khoảng hai chục người) ăn mặc quần áo mầu nâu mượt mà như các cụ đi ăn cỗ. Vì trời vừa mới mưa xong lên trên mặt đường có nhiều vũng nước ổ gà. anh ta cứ cắp cổ đạp xe, thấy vậy người đi đầu tiên (chắc là Thủ Tướng) né vào vệ đường và bảo mọi người đi sau cũng làm như vậy. Khi đi qua đoàn người thì bất thần một người từ trong bụi cây bước ra chặn xe của anh ta và nói “Thủ tướng Phạm Văn Đồng đấy”. Anh ta ngơ ngác không hiểu gì cả, nghĩ rằng ở cái đất xứ rừng rú mù xa này làm gì có ông Đồng ông đót gì ở đây? Khi đó Thủ tướng nói “Nếu nó vội thì để cho nó đi” và thế là anh ta lại lên xe đạp tiếp. Các lần sau lên mua chè có một vài cô gái xing đẹp khoảng độ 16, 18 tuổi người Kinh (thuộc gia đình lên khai hoang từ các năm 1960) làm quen, mãi gần đây anh ta mới biết là Thủ Tướng muốn làm quen một cách tế nhị, nhưng anh ta vẫn không biết lý do gì dẫn đến chuyện này....


        Bình giải:
        (Bây giờ kiểm tra lại thì đó không phải mái đình Hồng Thái mà là một mái đình nào đó cũng khá quan trọng vì anh ta từng thấy cả đoàn học sinh cấp 2 đến thăm quan. Mái đình này vẫn thuộc đất Thái Nguyên nên muốn đến mái đình Hồng Thái thì phải đi tiếp khoảng 5 km mới tới đất Tuyên Quang rồi đi tiếp khoảng 5 km nữa mới có thể đến mái đình Hồng Thái (theo Goole Maps)? Còn thực chất của cuộc gặp gỡ này không phải “Ngẫu Nhiên” mà có sự chuẩn bị cẩn thận từ trước rồi. Vì khi vào tới nhà mà anh ta quen (gặp ở Đại Từ đã mời anh ta lên đây chơi để mua chè) thì người đó đã hỏi anh ta “Có gặp một đoàn người không, họ vừa ở đây đợi hơn 1 tiếng đấy” - lúc đó anh ta không nghĩ họ đã đợi anh ta vì anh ta đã ngồi nghỉ ở quán nước để tán dóc với cô bé bán nước trẻ tuổi xinh đẹp và duyên dáng (khoảng 14, 15 tuổi) khá lâu (ở chỗ đường cái nhựa rẽ vào đường đất này - cách xa tới hơn chục km). Lúc đó anh ta có nhìn thấy mấy chiếc xen con rẽ vào đường đất này, sau đó anh ta còn nhớ một ai đó nói “ Đi thôi Thủ tướng đợi lâu quá rồi”...)


        …...........................................

        Phần Đáp án :

        Xoay sở đủ mọi nghề trong 2 năm (1983 và 1984), vì mua đắt mà bán rẻ nên vốn liếng dần dần bốc hơi hết, anh ta đành phải chui vào một cơ quan nhà nước làm chân bảo vệ ban đêm để ban ngày cùng mấy chiến hữu đi tìm nghề phụ (1985- 1987)… Rồi cuối cùng chả đâu vào đâu anh ta đành phải về nhà máy sửa chữa ô tô số X ….mà bố mẹ của anh ta đang làm việc ở Gia Lâm - Hà Nội để chờ 1 tiêu chuẩn đi xuất khẩu lao động của bố mẹ anh ta (từ cuối năm1987 đến cuối năm 1988).

        Ở nhà máy này anh ta không giống như những người đến đây để chờ sang Tiệp là phải học tiếng Tiệp và đi đóng gạch, anh ta chỉ phải gác phòng kế hoạch xuốt 8 giờ “vàng ngọc” của nhà máy mặc dù bố mẹ anh ta chỉ là công nhân (nhà máy này được trung ương lấy làm thí điểm để cải tổ nền kinh tế XHCN. Cụ thể một trong các cách cải tổ đó là giám đốc của nhà máy này là người đầu tiên trong nước được phép với tư cách cá nhân ký với Tiệp Khắc để xuất khẩu lao động mà sau 1 hay 2 năm gì đó nếu tốt mới được triển khai ra cả nước).

        Một hôm phòng “Kế hoạch - Tài vụ” họp có sự hiện diện của một cán bộ trên cục giao thông vận tải về (đã được báo trước như vậy). Giữa chừng cuộc họp ông cán bộ chạc ngoài 50 tuổi này nói với anh ta (lúc đó mọi người đang họp trong phòng đều nghe thấy) “chúng tôi muốn mời anh đến chỗ chúng tôi làm việc để giúp ông Võ Văn Kiệt cải tổ nền kinh tế” (Lúc đó ông VVK đang làm chủ nhiệm ủy ban kế hoạch nhà nước). Anh ta trả lời “ Tư bản có hàng mấy trăm năm rồi thì cứ theo nó mà làm, cần gì phải nghiên cứu nữa, mà mấy …. làm gì ….nghe”. Lập tức ông ta đập bàn và quát “Láo, láo thật, các anh các chú ấy đáng bậc tuổi cha chú mày mà mày dám hỗn như vậy à”. Thấy vậy trưởng phòng ngồi cạnh anh ta nói nhỏ với anh ta “Ông ta là chuyên viên của ông VVK chứ không phải của cục giao thông vận tải như đã báo trước đâu”. Lúc bấy giờ mặt anh ta tái mét không còn một giọt máu và anh ta nghĩ “Thế là hết hy vọng đi Tây“. Sau đó cuộc họp được “Giải Lao”, một lúc sau anh ta được gọi tới phòng tổ chức gặp giám đốc. Lúc đó mặt của giám đốc cũng gần giống mặt anh ta bởi vì chính giám đốc được vị chuyên viên này chọn về đây và dĩ nhiên vị chuyên viên này lúc nào cũng có quyền lôi giám đốc đi nhận nhiệm vụ ở nơi khác. Giám đốc nói một câu rất từ tốn “Anh có muốn làm 1 chân bảo vệ giống bố mẹ anh không?”

        Một lúc lâu chắc là mặt anh ta không còn tái nữa, trưởng phòng đến gọi anh ta cùng đến gặp riêng với vị chuyên viên này, mặc dù lúc đó trong phòng họp vẫn còn rất nhiều người. Vị chuyên viên nói “Chúng tôi biết nội dung của 6 lá thư mà anh K trình lên thủ tướng Phạm Văn Đồng là của chính anh …Chúng tôi biết anh về đây để chờ đi Tiệp. Đi Tiệp anh cũng chỉ là một người làm thuê, đến chỗ chúng tôi lương lậu anh cứ yên tâm, chỉ sợ không làm được việc thôi…”. Lúc đó anh ta nghĩ ông nội sỏ nhầm giầy Tây thì số phận sẽ chẳng khác gì thầy chủ nhiệm của anh ta trước đây khoác áo Bộ Trưởng bộ … đi họp hội nghị Gienever (1954)... và gần đây đã chết bất đắc kỳ tử trước khi chính thức được vào 15 vị nguyên thủ quốc gia (anh ta đã nhầm với bộ trưởng sau, còn thầy (Tạ Quang Bửu) khi dậy anh ta đã thôi không làm bộ trưởng bộ Đại Học và Trung Học nữa rồi).

        Lại thêm một lần nữa anh ta không hiểu anh ta có liên quan gì tới 6 lá thư này. Anh ta chỉ nhớ rằng vợ của anh K có lần nói tới anh K là : anh K đã mấy lần cùng đoàn thanh niên lên gặp Thủ Tướng với danh nghĩa “Thay mặt thế hệ trẻ trình Quốc Thư”... Có một lần khi tranh luận anh ta nhớ có nói với anh K là “Phải xóa sổ hai ngành lương thực và thực phẩm” thì lần đó chỉ sau 2 tuần anh K về nói với anh ta “Thủ Tướng PVĐ đã phê duyệt”…

        Vậy thì nội dung của 6 lá thư này là gì và nếu nó đúng là đường nối cải tổ của nền kinh tế XHCN sang nền kinh tế thị trường như ngày nay thì nó có đúng như cao thủ Hà Uyên (theo tôi biết cao thủ Hà Uyên là thiếu tướng đã từng được chính phủ cử sang Trung Quốc nghiên cứu Mệnh Học) đã dự đoán là có sức mạnh “Âm thầm, lặng lẽ” hay không? Và so với lĩnh vực tình báo hay an ninh quân đội thì liệu cái nào mạnh hơn? Thì xin nhường lời cho mọi người kết luận.

        Thật may mắn, anh ta đã được sang Tiệp trong đợt gần như cuối cùng của nhà máy này và dĩ nhiên anh ta không còn phải nghe lời mắng của anh K “Chuyện đại sự đã có ông Đồng, ông Duẩn lo, mày hãy lo cho cái thân của mày đi”. Với câu nói đó thì hiện giờ anh ta đã khẳng định lúc đó anh K cũng không biết đây là sự chuẩn bị từ trước của Thủ Tướng Phạm Văn Đồng, đúng như lời mà vị chuyên viên đã nói với anh ta “Chúng tôi biết…”.

        Thỉnh thoảng vào chủ nhật anh K có về nhà với tờ giấy cầm trong tay (ghi hàng chục câu gì đó) ngồi trao đổi (hay tranh luận) với anh ta, mỗi lúc lại cặp cụi ghi ghi, chép chép cẩn thận cái gì đó vào tờ giấy đó. Chắc đây là nội dung 6 lá thư mà anh K trình lên Thủ Tướng thì phải?

        Một lần khi còn ở Tiệp Khắc (năm 1989), lúc đó phong trào biểu tình đòi thay đổi chế độ diễn ra rất mạnh mẽ ở các nước Đông Âu nhất là Tiệp Khắc. Mọi người đều tin tưởng rằng năm 1989 Chủ Nghĩa Xã hội sẽ sụp đổ. Nhưng nhiều người VN làm tại nhà máy Avia (ở Praha 9) này đều nói với công nhân Tiệp Khắc lúc đó là phải đợi đến năm 1990 mới sụp đổ. Rồi năm 1990 đúng là Xã Hội Chủ nghĩa đã sụp đổ thật.

        Vào đầu kỳ giải bóng đá lúc đó (1990), trong phòng ăn tập thể của một nhóm người VN tại hãng Avia này, họ đã hỏi anh ta dự đoán xem 4 đội nào vào tứ kết , 2 đội nào vào trung kết và đội nào sẽ vô địch? Anh ta ngớ người ra không hiểu vì sao họ lại hỏi như vậy, chả nhẽ sắp có bão táp gì nổi lên chăng? Anh ta liền trả lời làm sao có thể đoán được cơ chứ? Thì nhiều người phản đối “Nếu như vậy thì tại sao năm 87, 88 mày lại dự đoán đúng năm 1990 Xã Hội Chủ Nghĩa sẽ sụp đổ ?” Anh ta thấy vô lý quá vì anh ta có dự đoán như vậy khi nào, mà sao lại là anh ta? Thế là họ đã nói ra rằng chính anh ta đã nói với anh K như vậy vì có người phòng bên cạnh (tường ngăn cách bằng tấm lứa đan) là cô Viễn đã nghe thấy, sau đó đã nói với cả nhà máy Đại Tu như vậy. Anh ta nhớ lại, quả đúng anh ta đã trả lời câu hỏi của anh K như vậy - chắc đây chính là câu hỏi thứ 2 mà Thủ Tướng Phạm văn Đồng hỏi giống như câu hỏi trước, khi anh ta đang học lớp 5 trong giờ Thủ Công tự đóng sổ tay cá nhân mà thầy giáo yêu cầu cả lớp “Hãy viết vào sổ tay năm nào giải phóng Miền nam?”. Lần đó anh ta viết "Năm 1975 hòa bình sẽ đến với nhân dân Việt Nam". Anh ta đành phải thừa nhận đúng là như vậy rồi để cho qua chuyện anh ta đoán bừa rằng Ý, Đức, Anh và Argentina vào tứ kết, Đức và Argentina vào trung kết, Đức vô địch. Họ lại còn hỏi anh ta thế Đức thắng tỉ số bao nhiêu? Anh ta bất ngờ tưởng nói đến như vậy là quá đủ rồi còn hỏi đến mức đó thì thấy lạ (chỉ vì anh ta không đánh cá độ bao giờ nên làm sao biết được tỷ số mới là quan trọng nhất - tiền thưởng cao nhất). Anh ta liền nói bừa là có con số 2 - chỉ điều này sai. Sai là đúng thôi bởi vì đúng thì lúc đó khối người giầu to rồi. Bởi vì ông trời không dễ dàng cho ai như vậy cả?

        Bình Giải : Một trong những tên chùm mật vụ của Bắc Việt lúc đó được thủ tướng Phạm Văn Đồng giao nhiệm vụ bảo vệ và giúp đỡ anh ta từ khi anh ta còn đang học lớp 3 hay 4 gì đó. Nhưng đáng tiếc thay cho anh ta là tên chùm mật vụ này lại lên kế hoạch giết anh ta bằng cách, một mặt xì hơi độc cho anh ta bị viêm phổi nặng ho ra hàng bát ô tô máu còn một mặt làm cách không cho anh ta được cấp cứu tại bệnh viện của huyện Thuận Thành này mà phải về tận Hà Nội xa hơn 30 km với đường đầy ổ gà để cấp cứu). Đây chính là lý do vì sao xuất hiện “Lá Thư Căm Thù” này.


        (Vì đây là bản thảo nên tôi chỉ viết tóm tắt như vậy.)
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 09-10-23 lúc 06:46
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      12. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      13. #7
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        2 - Đại tướng Võ Nguyên Giáp

        Đã vào tiết học thứ 5 (cuối cùng) của ngày 30/4/1975 (khoảng 11.20' am) nhưng hầu như tất cả các thầy cô giáo đều không lên các lớp để dạy mà tập trung tại phòng hội đồng nhà trường (cấp 3 Thuận Thành) để nghe trộm đài BBC (vì vào thời điểm đó chính quyền Bắc Việt cấm dân nghe đài BBC) về tình hình chiến sự Miền Nam. Không biết vì lý do gì mà trong giờ giải lao đó anh ta lại không đi ra ngoài mà dừng lại ngồi ngay ở bàn đầu tiên dành cho các nữ sinh (chắc là bàn đang bỏ trống còn bàn của anh ta ở cuối lớp vì là lớp trưởng) trầm ngâm suy nghĩ. Bất ngờ cô giáo Mạn (dạy Toán) bước vào lớp học, cả lớp đã đứng lên chào nhưng anh ta không hề biết vẫn ngồi suy tư. Rồi bất ngờ anh ta nhẩy cẫng lên reo to nhiều lần “Giải Phóng Miền Nam rồi”. Theo như lời anh ta kể thì hình ảnh những chiếc xe tăng đang lao vào dinh tổng thống Thiệu và lá cờ của quân giải phóng đã được cắm trên nóc nhà gần giống như các bức ảnh sau này được đăng trên các báo, đã xuất hiện trong đầu anh ta (sau này anh ta nghĩ đó là hiện tượng Ngoại Cảm). Khi bừng tỉnh anh ta thấy cô giáo đang đứng ngay trước mặt còn cả lớp đã ngồi im phăng phắc… Cô giáo cho biết không dạy và cho lớp ngồi chơi tại chỗ rồi đi ra ngoài. Do vậy anh ta không đi về chỗ ngồi của mình mà lại ngồi xuống tiếp tục suy tư. Và rồi anh ta lại nhẩy cẫng lên reo to “Giải phóng Miền Nam rồi”. Anh ta bừng tỉnh khi thấy cô giáo Mạn dạy toán lớp anh ta cùng cô giáo Mai dạy văn lớp bên cạnh đang đứng bên ngoài ngay cửa ra vào nhìn chăm chăm anh ta. Sau đó cả 2 cô giáo đã đi về phía phòng hội đồng nhà trường, một lúc sau các thầy cô giáo cùng lên các lớp học nhưng không dạy mà lại nói cho lớp nghỉ học để về báo tin với gia đình rằng Miền Nam đã được giải phóng. Sau này anh ta mới biết 2 cô giáo đã đi xuống nói với các giáo viên khác về hiện tượng lạ của anh ta nên thầy hiệu trưởng đã quyết định cho cả trường nghỉ học mặc dù đài BBC chưa đưa tin giải phóng Miền Nam. Các ngày sau một số học sinh kể lại rằng hôm đó về nhà báo tin cho bố mẹ biết thì bị mắng rằng đài báo chưa đưa tin mà thầy, cô giáo mày biết được sao… ?

        Sau đây là bức ảnh được trích trong 1 bài viết trên Internet của thầy hiệu trưởng Nguyễn Tiến Chấn lúc đó (người trong ảnh) về lễ kỷ niệm 25 năm thành lập trường này :

        “….Năm 1987, trong dịp trường tổ chức lễ kỷ niệm 25 năm thành lập trường phổ thông cấp 3 Thuận Thành, Thầy giáo - Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã về dự và nhận làm thầy giáo danh dự của nhà trường.

        [img]https://live.staticflickr.com/65535/53258633190_6ffaf75051_o.png[/img]Đại tướng Võ Nguyên Giáp by Truong Son, auf Flickr
        (Không thể đăng hình được vì ban điều hành diễn đàn này muốn như vậy. Mong bạn đọc sang diễn đàn Tử Vi Lý Số hay Lý Số VN có cùng chủ đề để xem ảnh vậy - thành thật xin lỗi bạn đọc).

        Đại tướng Võ Nguyễn Giáp đến chúc mừng nhà trường nhân dịp kỷ niệm 25 năm thành lập trường….”.

        Theo anh ta biết thì trước năm 1987 thành tích đạt được của trường này không có gì xuất sắc đáng để đại tướng đến thăm cả.

        Lễ kỷ niệm đó diễn ra vào một ngày chủ nhật của mùa hè năm 1987 (ngày chủ nhật dành cho các quan khách còn hôm trước đó dành cho học sinh của trường – bây giờ tôi đã biết rõ là năm đó không hề có buổi tổ chức cho học sinh của trường). Buổi sáng hôm đó anh ta có về nhà và đang ngồi ngoài cửa suy tư, cười nói một mình chẳng khác gì một thằng tâm thần (lúc đó nhà máy mà bố mẹ anh ta làm đã chuyển từ nơi sơ tán về nơi mới thuộc đất Hà Nội nhưng chỉ cách chỗ cũ hơn 10 km và nằm trên con đường từ nơi sơ tán đó về Hà Nội. Anh ta mắc căn bệnh này là hậu quả do tác động một thời gian dài từ khi anh ta còn là 1 học sinh cấp 2 (lớp 6 và 7 gì đó). Vào thời gian đó theo lệnh của tên Quỷ Satan này (ám chỉ tên chùm mật vụ) nhiều tay chân của nó không những đã làm phổi của anh ta bị viêm nặng do hít phải khí độc mà còn tung tin đồn tới anh ta rằng “Công an đang nghi mày làm gián điệp cho Mỹ Thiệu, điện đài báo cho máy bay Mỹ ném bom các kho tàng quân sự, nhà máy,…. quan trọng“. Thời đó với thông tin này thì không 1 ai là không tái mặt, sợ hãi đến tuột cùng, nhất là lại với 1 thiếu niên còn đang quàng khăn đỏ. Nếu lúc đó anh ta được đọc 4 câu hỏi của tôi ở chủ đề “Sấm Ký Báo Lá Cải” thì chắc rằng anh ta sẽ không bị ảnh hưởng tới tinh thần nặng đến như vậy - muốn đọc 4 câu hỏi này cứ gõ lên Google tựa đề này sẽ có ngay – hay vào đường link sau : http://tuvilyso.org/...-ky-bao-la-cai/ ), thì anh K và 2 người bạn của anh K từ Hà Nội về trường để dự buổi lễ kỷ niệm này (đều đang sống và làm việc ở Hà Nội) đã qua nhà anh ta để rủ anh ta cùng đến trường dự (nhà của anh ta ở ngay bên cạnh đường có tên gọi là Bãi Chuối). Anh K đã cho anh ta biết có đại tướng Võ Nguyên Giáp và bộ trưởng bộ giáo dục đến dự nhưng anh ta từ chối với lý do mệt (vì lúc đó anh ta nghĩ sẽ trả lời các thầy cô như thế nào khi anh ta đang là 1 bảo vệ ban đêm của Xí nghiệp sửa chữa máy… thuộc cục….. ở ngay sau bức tường của nhà máy Bóng Đèn Phích Nước Rạng Đông ?).

        Sau khoảng 1 tiếng khi cả 3 người rời đi thì thấy anh K quay trở lại nói với anh ta rằng có người muốn gặp anh ta, nếu mệt thì anh ta sẽ đèo đi, không phải tự đạp xe nữa nhưng anh ta vẫn từ chối không đi (từ chỗ anh ta ở tới trường khoảng 7 tới 8 km). Khoảng một lúc sau (vì anh ta không nhớ) anh K bước xuống từ một chiếc xe Commăngca đỗ trên đường ngay trước nhà anh ta rồi đi vào và lại bảo anh ta vào trường dự vì được đi nhờ ô tô, không phải đạp xe nhưng lại một lần nữa anh ta từ chối.

        Không biết sau bao lâu anh ta vẫn ngồi ngoài cửa cười và nói một mình thì 1 chiếc xe Commăngca lúc trước lại đỗ ngay trước nhà anh ta (nhà của anh ta cách mặt đường bởi 1 con mương nhỏ) một vài người bước xuống và có một vài câu chuyện trò qua lại từ những người này với 1 bác ở đối diện bên kia đường (tên là Tường). Sau đó bác này có gọi tên thường gọi của anh ta ở nhà (không giống với tên gọi ở trường). Mãi gần 10 năm trở lại đây anh ta mới phỏng đoán được cuộc nói chuyện này như sau :

        Người bảo vệ đại tướng đã giới thiệu với bác Tường về đại tướng Võ Nguyên Giáp và cho biết đại tướng muốn gặp 1 người có tên là X đã tốt nghiệp đại học đang sống ở đây. Bác Tường đã trả lời đại tướng rằng ở đây tốt nghiệp đại học chỉ có 1 người tên là Y chứ không phải tên là X. Rồi bác Tường đưa tay chỉ về phía anh ta cho đại tướng biết và gọi to Y ơi. Anh ta có nhìn lên nhưng không quan tâm tới những người này vì anh ta đã mắc 1 căn bệnh là chỉ thích Suy Tư cười nói 1 mình. Anh ta nhớ lại lúc đó có 1 chiếc xe Vonga mầu đen mới khự vượt qua và đỗ trước xe của đại tướng, rồi thấy đại tướng trả lời câu hỏi của người bước ra từ xe đó là cứ về trước đi (chắc là xe của bộ trưởng bộ Giáo dục nên bộ trưởng đã tưởng xe của đại tướng bị hỏng nên dừng lại để hỏi). Sau đó anh ta còn nhớ là người bảo vệ đã đi vào và mời anh ta ra gặp 1 người. Anh ta lầm lũi đi theo người này nhưng đi đến nửa đường tới cái giếng (qua cái giếng sẽ rẽ trái để lên đường qua cái cầu nhỏ được bắc qua con mương làm bằng mấy cây tre được đổ đất lên trên) thì anh ta lại quay lại, ngồi ở chỗ cũ để rồi tiếp tục trầm tư, cười nói 1 mình. Người bảo vệ có quay lại nữa hay không thì anh ta không hề biết.

        Theo anh ta thì đại tướng đến dự chắc chắn không phải vì thành tích của trường và càng không phải lý do đến dự vì đó là nơi đầu tiên hay để gặp người đầu tiên trên miền bắc biết giờ phút ngày giải phóng Miền Nam (như anh K cho anh ta biết sau đó). Vậy thì lý do thật sự đại tướng đến dự là gì ?

        Hy vọng bạn đọc trả lời giúp câu hỏi này ?

        Chú Giải : Nếu như nhà trường và bộ trưởng Bộ Giáo Dục lúc đó là Phạm Minh Hạc chủ động tổ chức kỷ niệm 25 thành lập trường thì đã phải kỷ niệm từ năm 1986 rồi chứ không thể kỷ niệm vào năm 1987 như vậy được (bởi vì trường này thành lập vào tháng 9 năm 1961). Bằng chứng để chứng minh là lễ kỷ niệm 50 năm thành lập trường này đã diễn ra vào năm 2011 và kỷ niệm 55 năm thành lập diễn ra vào năm 2016 (theo Wikipedia).

        Cho nên lễ kỷ niệm 25 năm ngày thành lập trường này chính xác là do sự quyết định đột ngột có chủ định của đại tướng Võ Nguyên Giáp và thủ tướng Phạm Văn Đồng. Bằng chứng để chứng minh cho nhận định này là chính anh K sau đó đã cho anh ta biết rằng khi bộ trưởng bộ giáo dục lúc đó là Phạm Minh Hạc được tin báo Đại Tướng đến trường dự lễ kỷ niệm thì chạy vội ra ô tô không kịp thắt cà vạt, còn yêu cầu xe của đại tướng chạy chậm lại để đến trường trước (vì cái lệ là cấp dưới phải đến trước còn khi về thì cấp dưới phải về sau).

        Bây giờ đã kiểm tra lại là năm đó không có tổ chức kỷ niệm cho học sinh trong trường gì cả.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      14. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      15. #8
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        3 – Tên Quỷ Satan

        Vào những năm 1970 mà một tên trùm mật vụ đã có đủ sức mạnh ra lệnh cho cả ban giám đốc, đảng ủy, công đoàn của 1 nhà máy phải thi hành mệnh lệnh của nó thì quả không tầm thường, nhất lại là phải đánh đổi tính mạng của chính họ, vợ con họ…để thực hiện mệnh lệnh này thì không còn nghi ngờ gì nữa đây chắc chắn là 1 tên Quỷ Satan có sừng có mỏ rồi (vì lý do tế nhị nên tôi không thể công khai tên, tuổi chức vụ của tên này được).

        Tên Quỷ Satan này chính là Sát tinh trong Tứ Trụ này bởi vì Sát tinh chủ cho một tên Quan xấu, tiểu nhân,…. trong xã hội, trong khi Quan tinh thì ngược lại, đại diện cho một ông Quan tốt, công minh, chính trực, liêm khiết…. Vậy thì Quan tinh của Tứ Trụ này sẽ là ai ? Một điều hiển nhiên là chức vụ của Quan tinh trong Tứ Trụ này không thể thấp hơn tên Quỷ Satan này (vì Quan tinh trong Tứ Trụ này mặc dù thất lệnh nhưng tàng trong đất Sát là Tị được lệnh thì Quan tinh vẫn được coi là được lệnh).

        Theo như trí nhớ của anh ta thì vào những năm anh ta đang còn là học sinh lớp 3 hay lớp 4 gì đó (khoảng năm 1967 hay 1968), thủ tướng Phạm Văn Đồng có đến thăm nông trường chăn nuôi lợn (chuyên cung cấp cho Hà Nội) có tên gọi nông trường “Tam Thiên Mẫu” đóng tại huyện Thuận Thành này. Lúc đến thủ tướng đi từ hướng Cẩm Giàng vào qua con đường quốc lộ số 38, còn khi về thủ tướng đi theo hướng qua ngã tư Đông Côi (bệnh viện và trường phổ thông cấp 3 được đề cập ở đây ngay gần ngã tư này và cùng nằm trên con đường về Hà Nội của thủ tướng). Khi xe của thủ tướng đi về phải xuyên qua làng có tên là Trạm Trai và tại con đường qua làng này thủ tướng đã cho dừng xe để gặp anh ta. Cuộc gặp này theo anh ta phỏng đoán là thủ tướng đã nhìn thấy anh ta trong ánh hào quang hay đại loại một hiện tượng lạ thường gì đó (sự thật còn hoang tưởng hơn nhiều bởi vì nếu điều này được kể ở thời kỳ Đồ Đá thì mọi người sẽ tin ngay và gọi anh ta là Thánh Nhân còn vào cái thời đại Đồ Đểu này thì sẽ chẳng có ai tin và sẽ gọi anh ta là Thằng Bờm. Sau này mọi người sẽ biết qua cuốn “Những Huyền Thoại Của Đời Tôi” mà anh ta đang kể cho tôi ghi chép lại). Thủ tướng đã trực tiếp hỏi anh ta nhưng anh ta cứ dương mắt ếch lên nhìn. Thấy vậy người bảo vệ đã gặp và giới thiệu đại tướng với một bác nông dân vác cuốc đi qua (chắc là đi làm đồng về). Thủ tướng có vài câu hỏi thăm về tình hình cuộc sống của người dân gì đó… với bác nông dân này, sau đó thủ tướng có hỏi bác nông dân về tên anh ta và tên bố mẹ của anh ta là gì ? Rất may là anh ta đang chơi với con của bác nông dân này nên bác nông dân đã hỏi đứa con và cho thủ tướng biết anh ta tên là Y và là con của bà H làm ở hợp tác xã Giầy Da Xuất Khẩu đóng tại xóm Chùa của làng này (sau này khi HTX này chuyển về HN thì mẹ anh ta mới chuyển sang làm ở nhà máy Đại Tu Ô Tô - ở làng Ngọc Nội ngay cạnh). Nếu những điều này là đúng thì thủ tướng Phạm Văn Đồng chính là vị Quan tinh trong Tứ Trụ này.

        Chú Giải : Theo môn Tử Bình mà trong Tứ Trụ có cả Quan tinh và Sát tinh thì được gọi là Quan Sát hỗn tạp. Điều này cho biết đương số sẽ gặp nhiều trắc trở trong cuộc sống do tên Sát tinh (Quỷ Satan) này gây ra. Chắc sau khi biết anh ta thì thủ tướng đã giao nhiệm vụ cho tên Quỷ Satan này giúp đỡ và bảo vệ anh ta.

        Có một điều không thể ngờ rằng trước đây tên Quỷ Satan này lại bị chính bố anh ta cho đo ván (knock-out) trên tình trường khi cùng bố anh ta lao vào cưa mẹ anh ta. Nhưng có điều là khi bệnh viện này di chuyển vị trí đến chỗ mới thì bố anh ta chưa chuyển về làm ở nhà máy này nên mục đích trả thù mà tên Quỷ Satan này đã tạo ra “Lá Thư Căm Thù” là nhằm vào anh ta chứ không phải nhằm vào bố của anh ta.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      16. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      17. #9
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        4 - Đời Lính

        Anh ta được sinh ra tại làng Lương Sử và nhà của anh ta cũng ở gần đó, đều ở ngay sau bức tường phía sau ga Hàng Cỏ (nay là ga Hà Nội). Chính vì vị trí này mà vào các năm Mỹ bắn phá Miền Bắc thì ga Hàng Cỏ là 1 nơi rất nguy hiểm nên bố mẹ anh ta đã bán căn nhà và chuyển hộ khẩu từ khu (quận) Đống Đa tới khu Hoàn Kiếm. Không biết vì lý do vô tình hay cố tình mà công an hộ khẩu khu Hoàn kiếm đã ghi sai năm sinh của anh ta từ 1957 thành 1958. Bố mẹ anh ta biết nhưng cố tình lờ đi nên anh ta đã thoát đi lính năm 1975 như các bạn bè của anh ta.

        Năm 1976 anh ta đã thi đỗ vào trường đại học Tổng Hợp (nay là Đại Học Quốc Gia) nhưng vẫn phải về Hà Nội nhập ngũ cùng 500 lính Hà Thành. Vì là năm đầu tiên của hòa bình nên tất cả các thành phần có vấn đề lý lịch trong sổ đen của công an đều được Vinh Dự nhập ngũ. Đơn vị anh ta đóng tại Nà Sản – Sơn La gồm 500 lính Hà Thành, 500 lính Đông Anh (Hà Nội) và 500 lính Bố Bản (người dân tộc) có tên gọi trung đoàn “Một Tám Hư“ (tức 184). Bởi vì không có cái gì mà lính của trung đoàn này không làm được (như hiếp dâm, vào nhà dân trói tay trói chân rồi bịt mồm trẻ con để bắt trộm gà giữa ban ngày, móc túi , ăn cắp,…..). Những cái tên sau này xuất hiện trên báo chí như Thắng Tài Dậu,…nhất là tên trùm giang hồ khét tiếng Hà Nội là Khánh Trắng (đã bị tử hình tại Hà Nội năm 1998) đều cùng đại đội với anh ta trong 1 thời gian (vì trung đoàn thường biên chế lại sau một thời gian không nhất định nhưng hình như không thêm lính mới).

        Sau khóa huấn luyện tân binh tại Nà Sản cả trung đoàn biên chế lại và chuyển sang làm kinh tế. Nhiệm vụ của trung đoàn là mở 1 con đường vào vùng sâu, vùng xa thuộc xã Chiềng Ngàm. Xã Chiềng Ngàm này nằm bên phải con đường quốc lộ số 107 từ Sơn La tới Quỳnh Nhai (chính xác đoạn đầu từ Sơn La là Quốc lộ 6, đi đến cách Thuận Châu 8 km thì rẽ phải vào đường 107 này, còn cách Quỳnh Nhai khoảng 20 km thì đến).

        Đại đội 6 của anh ta đóng ở ngay bên con đường 107 này và cũng là vị trí bắt đầu của con đường phải mở này. Trong 3 tháng đầu đến chỗ mới, đơn vị anh ta vẫn phải huấn luyện quân sự. Ngay từ hôm đầu đến, đại đội trưởng đã căn dặn đơn vị là bản ngay cạnh đơn vị thuộc dân tộc Xá họ có thuốc Chài (như ở dưới xuôi vẫn nói) nên nghiêm cấm làm những điều xấu với dân bản, nhất là tội ăn cắp và quan hệ trai gái bất chính, nếu ai vi phạm đơn vị sẽ không can thiệp…. Nhưng một điều hầu như không ai trong đơn vị lúc đó biết là chính anh ta lại là người bị Chài đầu tiên trong đơn vị.

        Anh ta thường đi dạo một mình trong rừng (vì chả có ai thích như anh ta cả) và anh ta cảm thấy những lúc đó đầu của anh ta rất nhẹ nhõm, khoái lạ... (vì trong Tứ Trụ của anh ta không hề có Mộc mà Kim thì lại cường vượng). Rồi chuyện xẩy ra vào một ngày chủ nhật nắng đẹp, anh ta đi dạo một mình trong rừng, trên đường đi có qua một khu vườn trồng đào nhỏ nằm giữa lương lúa. Khi tới khu vườn nhỏ trồng đào này thì anh ta thấy có nhiều thiếu nữ tuổi chạc độ 13 tới 15, kẻ đang trên cây, kẻ thì ở dưới đất với thân mình mới dậy thì thon thả hòa cùng với khuôn mặt xinh đẹp, ngây thơ tỏa ra một sức cám dỗ không thể cưỡng lại được. Và rồi anh ta đã bước qua hàng rào đi vào trong vườn, mắt nhìn các thiếu nữ không hề chớp mắt. Thấy vậy các thiếu nữ liền gọi nhau chạy khỏi vườn đào nhưng kỳ lạ là các thiếu nữ trên cây vừa tụt vội xuống đất (nếu không thì chỉ cần vài bước chân nữa thôi là các cô gái sẽ được anh ta chiêm ngưỡng từ phía dưới - vì mặc váy) đã nhìn anh ta nhưng lại không bỏ chạy như chúng bạn, lại còn gọi các cô bạn bỏ chạy quay lại. Các thiếu nữ bỏ chạy đều quay lại và gần chục cô gái đã quây kín anh ta. Cô nào cũng chọn những trái đào to chín ngon nhất trong giỏ (luôn đeo bên mình) đưa cho anh ta. Anh ta đứng như trời chồng, chân không thể nhúc nhích, mắt đắm đuối ngắm các thiếu nữ và các thiếu nữ cũng nhìn anh ta như bị thôi miên. Và rồi anh cũng bừng tỉnh khi các thiếu nữ vừa nói vừa đưa trái đào tới gần miệng anh ta (ý muốn mời anh ta ăn đào đi - vì anh ta không biết tiếng dân tộc này cũng như cả bản này hầu như cũng không một ai biết tiếng Kinh). Anh ta chả biết có ăn hết trái đào hay không mà chỉ nhớ khi tỉnh lại anh ta đang nằm dưới đất bên dưới cây đào nơi mà anh ta vừa bước vào lúc trước với khuôn mặt ướt đẫm nước. Anh ta liền nhỏm dậy lấy áo lau mặt thì thấy trong vườn vẫn còn một thiếu nữ mặt đỏ gay đang nhìn và chờ anh ta ngồi dậy xong mới bước qua hàng rào chạy theo chúng bạn. Cho đến khi sang Tây Đức tị nạn, anh ta mới biết đến cuốn Kinh Thánh và khi đó anh ta đã khẳng định rằng anh ta đã được bước vào "Vườn đào của Adam và Eva" (anh ta đã nhầm vì đó là vườn Táo nhưng ở Việt Nam thì vườn Táo quả quá nhỏ không hề có sức cám dỗ như vườn Đào, quả Đào vừa to vừa đẹp đầy sức hấp dẫn và quyến rũ như trong các truyện cổ tích mô tả).

        Trong suốt 3 tháng huấn luyện, anh ta có thêm một vài lần nữa qua vườn đào này nhưng lần nào gặp các thiếu nữ thì đều thấy 1 vài lính Bố Bản nên anh ta không dám vào để thực hiện “Âm Mưu” đã được chuẩn bị sẵn là thủ sẵn trái đào trong tay để ăn khi đã đánh tráo trái đào mà các thiếu nữ đưa cho rồi giả vờ ngủ xem sao. Thật đáng tiếc nếu là những tay lính khác là vì có một vài lần anh ta thấy mấy thiếu nữ (lần thì 2, lần thì 3) bước ra khỏi vườn đào và đi theo anh ta vào rừng còn đa số vẫn ở lại. Rồi các thiếu nữ này đi vượt qua anh ta, một lúc sau khi quay lại trong tay có cầm một vài cành cây có nhiều lá rồi dừng lại nói gì đó với anh ta. Sau này anh ta mới biết lời nói và những cành lá đó có ý nghĩa gì...

        3 tháng huấn luyện đã trôi qua quá nhanh, trung đội của anh ta đã phải rời đơn vị đi tới nơi khai thác cát tại con suối chạy dọc theo con đường quốc lộ 6 (cách thị trấn Thuận Châu khoảng 4 km) và ở nhờ 1 bản ngay sau cái cầu từ đường 6 bắc qua con suối này.

        Trong thời gian khai thác cát này anh ta cùng đồng đội thường cuốc bộ lên Thuận Châu để xem phim vào các tối thứ bẩy. Có 1 điều bất thường xẩy ra trái với bãi chiếu phim ở Nà Sản là hầu như không hề có 1 bóng thiếu nữ nào dám vào xem cả còn ở đây thì ngược lại, anh ta cùng đồng đội bị nhấn chìm trong biển các nữ sinh áo trắng mặc váy (vì có trường trung cấp Nông Lâm đóng tại thị trấn này). Khi tan phim nhóm của anh ta luôn bị tiểu đội trưởng (người dân tộc Muờng) cản lại chờ đến khi các nữ sinh ra ngoài cổng gần hết mới đi về. Mãi sau này anh ta mới hiểu vì sao khi tan phim thường có một vài tiếng kêu ối của đồng đội anh ta vọng lên giữa biển áo trắng này, về đến nhà một vài tên lính còn sờ lên cổ và nói với đồng đội “Hình như nó vẫn còn ở đây ?”.

        Sau thời gian 1 hay 2 tháng trung đội anh ta không khai thác nổi lấy 1 mét khối cát bởi vì sau khi sàng lấy cát nhỏ rồi chất thành đống thì tới đêm dân người Kinh ở gần đâu đó đã ra chở hết về nhà họ. Chính vì vậy mà 2 trung đội lấy cát đã phải chuyền về để mở đường. Lúc đầu nhóm của anh ta lại ở nhờ nhà sàn của một bản ngay sau cái cầu bắc qua con suối dọc theo con đường phải mở này. Bản này cách lán trại cũ (lúc mới đến) khoảng 6 km. Sáu người, trong đó có anh ta cùng tiểu đội trưởng ở nhờ trong 1 nhà sàn có một thiếu nữ khoảng 15 đến 16 tuổi khá xinh nhưng không thấm vào đâu so với các thiếu nữ ở vườn đào.

        Một lần mọi người thấy cô gái này mang về một nắm cành cây có nhiều lá và tiểu đội trưởng nhìn theo với một sự tò mò khó hiểu. Thấy mọi người ngạc nhiên nhìn tiểu đội trưởng, tiểu đội trưởng đã giải thích cho đồng đội của anh ta biết bí mật của những cành lá đó là dùng để dưới mông có thể tránh thai khi…. Sau đó tiểu đội trưởng lầm bẩm : “Ai nhỉ, ai sẽ được hưởng “Phúc Trời Ban Cho Này ?””. Và rồi tới đêm anh ta rất đỗi ngạc nhiên khi thấy mẹ của cô gái nói với tiểu đội trưởng và tiểu đội trưởng dịch lại với anh ta rằng cô gái đó muốn ngủ với anh ta, một điều mà ở dưới xuôi chỉ có thể xẩy ra trong các truyện cổ tích. Anh ta đã từ chối bởi vì anh ta không dám liều (nhỡ có con cái), biết đâu dính vào thì những khát vọng tương lai của anh ta sẽ tan thành mây khói, hơn nữa các thiếu nữ trong vườn đào mới thật sự đẹp và thơ mộng như các nàng tiên vẫn đang chế ngự trái tim của anh ta lúc đó (và cho tới tận bây giờ).

        Còn 6 người khác cùng tiểu đội anh ta ở nhờ nhà sàn phía dưới ngay bên cạnh lại có 2 thiếu nữ tuổi chưa đầy 14 và 16 tuyệt đẹp không kém gì các thiếu nữ ở vườn đào. Nhưng đáng tiếc rằng 2 thiếu nữ đó là con của một quả phụ là ma Cà Rồng. Trước đây vài năm ba mẹ con cô ta còn ở với chồng ngay một bản sát nách bản mà trung đội của anh ta ở nhờ khi khai thác cát ở Thuận Châu. Chính vì vậy tiểu đội trưởng mới không chọn ngôi nhà sàn này để cho nhóm của tiểu đội trưởng ở.

        Vì nhà sàn của vị ma Cà Rồng này ở ngay cạnh con đường liên xã, bản làng nên nhiều chàng trai bản ở các vùng quanh đó đi qua đã bị hút mất hồn khi nhìn thấy 2 thiếu nữ này. Và rồi chỉ sau vài ngày đã thấy bố con người đó mang 2 con gà sống thiến cỡ bự đến dạm hỏi. Không cần hỏi ý kiến con gái, vị ma Cà Rồng này nhanh tay cắt tiết, mổ gà,… sau đó là có ngay một bữa ăn thịnh soạn thời đó. Không biết sau bữa tiệc ăn hỏi tàn thì đêm đó bố con chàng trai với mẹ con vị ma Cà Rồng này có làm gì thêm nữa không thì anh ta không biết. Anh ta chỉ biết rằng trong vài tháng ở nhờ bản này, có tới dăm bẩy lần như vậy nhưng sau đó thì chả thấy bố con thằng nào quay trở lại sau cái đêm ăn hỏi ấy nữa. Và điều may cho các tên lính ở nhờ nhà sàn này là cứ khi nào vị ma Cà Rồng này đi vắng mà đêm đó không về nhà thì được các thiếu nữ này cho gần gũi cả đêm….Có lần tiểu đội trưởng cùng một vài tên lính đi xuống để… có rủ anh ta nhưng anh ta không đi. Mãi tới khi sang Tây Đức tị nạn anh ta mới hiểu được rằng quan hệ trai gái không có gì là xấu mà có khi lại là đẹp khi cả 2 đều tự nguyện kiểu “Tình Một Đêm”. Chỉ bị coi là xấu, cần phải lên án, khinh bỉ… khi một trong hai đã lừa dối người kia để thỏa mãn yêu cầu của riêng mình mà thôi. Nếu lúc đó anh ta đã hiểu như vậy thì các thiếu nữ vườn đào và anh ta sẽ có những kỷ niệm thực sự suốt đời không thể nào quên… đỡ phải hối tiếc như bây giờ.

        Chắc vì những quan hệ trai gái quá dễ dãi này dẫn đến những điều không hay cho một vài cô gái của bản này có thai (có thể là vô tình hay cố tình của các cô gái bản, chủ yếu với lính bố bản) và rồi người ăn ốc kẻ phải đổ vỏ ầm ĩ cả lên (vì đây là dân tộc Thái họ không có thuốc Chài như dân tộc Xá, Mán, Mèo,…). Đơn vị anh ta không được phép ở nhờ bản nữa mà phải ra làm lán trại ở ngay bên con đường đang mở và cũng ngay cái cầu là lối rẽ vào bản này để ở và làm đường.

        Bắt đầu từ đây đã chấm dứt những chuỗi dài thơ mộng của đời lính để nhường chỗ cho những bất hạnh mà tay chân của tên Quỷ Satan gây ra với anh ta.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      18. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      19. #10
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Trong quãng thời gian ngắn ngủi ở nhờ bản này anh ta cùng tiểu đội trưởng (tên là Trực) thường vào rừng, tới các lương ngô, sắn để săn thú cả ban ngày lẫn ban đêm và anh ta đã được tiểu đội trường truyền cho các kinh nghiệm săn với từng loại thú cũng như cho anh ta biết tính nết của chúng để biết cách đối phó khi phải đương đầu.

        Khi còn là lính tân binh ở Nà Sản anh ta đã được tiểu đội trưởng Trực này dẫn đi săn gà ở Hát Lót (phía dưới Nà Sản khoảng 10km theo quốc lộ 6) trong dịp tiểu đội anh ta đi khai thác tre ở đó. Trong một lần đi săn gà vào lúc chập choạng tối anh Trực đã phát hiện ra chỗ gà bay lên cây để ngủ đêm, anh Trực đã ra hiệu cho anh ta cùng đi ra xa chỗ đó ngồi chờ. Mục đích để cho gà ngủ say mới dễ tiếp cận để săn thì mới không bị lộ. Sau khoảng 1 tiếng, trời đã tối mịt, hai người mới quay lại chỗ cũ. Nhưng anh ta phải đứng đợi ở ngoài còn tiểu đội trưởng một mình lò dò từng bước ngắn luồn trong bụi cây, cố gắng không để gây ra tiếng động, tiến dần về phía cây mà đàn gà bay lên đậu để ngủ lúc trước. Một lúc sau thấy anh Trực bắn 2 phát rồi mà vẫn không thấy ra lên anh ta sợ có chuyện chẳng lành liền lò mò vào xem sao ? Chính vì vậy mà đàn gà thấy động (do anh ta dẫm gẫy cành cây) liền chạy và bay toán loạn. Rất may là tiểu đội trưởng đã hạ được 2 con bằng 2 phát đạn rồi, nếu anh ta làm động trước khi hạ 2 con này thì chỉ có "Vêu Mõm" về nhà là cái chắn. Nếu lúc đó anh ta có kinh nghiệm không để lộ thì tiểu đội trưởng đã bắn hạ được cả đàn gà hàng chục con này rồi (vì chúng ngủ trên cây nên tìm bắn rất dễ, cái khó là phải phát hiện ra lùm cây chúng bay lên để ngủ khi trời mới tối).

        Còn với Lợn Nòi độc luôn đi một mình là đáng sợ nhất. Với loại này thì khi bắn xong phải tháo chạy ngay tức khắc, nên chạy theo hình dích dắc qua các gốc cây to là tốt nhất, cấm kỵ chạy theo đường thẳng, vì chúng không bị thương thì đỡ sợ chứ bị thương thì chúng sẽ lao thẳng về phía đối thủ với sức lực khủng khiếp nhằm húc tung đối thủ lên bằng 2 cái răng lanh cong nhọn hắt luôn chĩa ra phía trước, với cú húc này đến Hổ cũng phải gục. Nếu bắn trúng nó thì phải đợi đến hôm sau mới được lần theo vết máu đi tìm, khi thấy mất dấu máu mà không thấy con vật thì đó là lúc nguy hiểm nhất, phải hết sức cẩn thận vì chúng đã kiệt sức không thể đi tiếp, thường là chúng vòng sang bên cạnh để nằm phục chờ đối thủ đi đến liền lao ra với sức lực cuối cùng để húc địch thủ trả thù rồi mới chết thực sự.

        Săn Nhím thì thường chúng nặng từ 10 đến 25 kg có lông ống nhọn và dài, còn Don cùng họ hàng với Nhím nhưng chỉ nặng trung bình từ 3 đến 5 kg và chỉ có lông ngắn không có lông to dài như Nhím. Muốn săn họ nhà Nhím thì không có gì nguy hiểm nhưng phải dựa vào tuần trăng để đi săn mới dễ săn được và đỡ tốn công sức vô ích. Bởi vì loại này thường ra lương ăn Sắn hay Ngô vào các lúc không có ánh trăng. Chính vì vậy nếu cả đêm không có trăng thì không biết chúng sẽ ra ăn lúc mấy giờ cả, chả nhẽ ngồi phục cả đêm chăng ? Cho nên phải chọn thời điểm vào các đêm gần sáng trăng mới lặn hoặc vào khoảng một vài tiếng trước lúc trăng mọc, đó là lúc Nhím mới ra ăn hoặc lúc Nhím chuẩn bị rời lương về chỗ ở (hiểu đơn giản là khoảng thời gian 1 hay 2 tiếng trước khi trăng mọc hoặc 1 hay 2 tiếng sau khi trăng lặn). Nhưng với săn Nhím mà ban ngày không đi trinh sát trước thì buổi săn đêm hôm đó cũng khó mà thành công vì lương thì nhiều, rộng có đi cả buổi cũng không hết lại thường phải leo dốc, xuống dốc, lội suối…

        Cho nên muốn đi săn Nhím thì ban ngày phải đi trinh sát, thường đi men theo bìa rừng vì Nhím thường nằm chờ ở bìa rừng ngay lương Ngô hay Sắn đợi khi trăng lặn mới ra ăn và chúng thường chỉ ăn cách bìa rừng từ 1 tới 5 m chứ không mấy khi chúng vào tận giữa lương để ăn cả, trừ các lương nhỏ. Khi ăn Nhím thường cắn đứt cây Ngô cho đổ xuống mới gặm bắp. Chỉ cần nhìn vết cắn gốc cây ngô sẽ biết con Nhím này nặng cỡ bao nhiêu. Nếu thấy càng cắn lên cao bao nhiêu thì con Nhím càng nhỏ bấy nhiêu vì càng gần gốc, thân cây càng cứng nên chỉ con to mới có thể cắn mà thôi. Khi đã nhắm được các vị trí ban ngày mà có vết ăn mới của Nhím thì chắc chắn đêm đó Nhím sẽ lại ra ăn tại chỗ đó. Vậy là chỉ còn chọn vị trí nào thuận lợi nhất để tiếp cận vào đúng thời điểm để săn rồi còn đi tiếp đến các vị trí đã trinh sát khác, thứ 2, thứ 3….

        Theo đúng kinh nghiệm được truyền dạy, ban ngày anh ta một mình đi trinh sát đã phát hiện được một vị trí có tới 2 con ra ăn (chắc là một đôi vợ chồng) và thấy cắn rất sát gốc cây Ngô cho biết chúng thuộc loại cỡ bự. Về nhà anh ta tính giờ, thời gian đi đến để kịp khi trăng bắt đầu lặn rồi anh ta đã rủ được một đồng đội đi cùng, thấy ông bạn này đồng ý nhưng răng run cầm cập chắc vì sợ. Thấy vậy anh ta liền hỏi thêm một vài vị nữa để dự phòng khi ông bạn này đến phút chót lại từ chối. Bởi vì hầu như cả lính bố Bản (người dân tộc) lẫn bố Kinh (dân tộc Kinh miền xuôi) trong 2 trung đội của anh ta ở nhờ bản này đều sợ đi vào rừng săn, nhất là vào ban đêm vì ở vùng sâu, vùng xa này gần rừng rậm, núi đá cao hiểm trở thường nghe thấy có gấu hay lợn nòi độc hay lợn rừng đi theo đàn về các lương của bản tàn phá. Nhưng riêng anh ta thì chả sợ gì cả, ban ngày anh ta thường một mình vác súng AK của tiểu đội trưởng với mấy viên đạn mà anh ta đã ăn cắp được khi còn đóng ở huyện Mai Sơn. Còn về ban đêm thì anh ta phải rủ bằng được một tay lính nữa mới dám đi vì sợ gặp bất trắc như đau bụng, ngã hay bị thương do gặp thú dữ…

        Khi đi săn vào ban đêm thì trước khi bước vào rừng anh ta cùng bạn đồng hành phải làm thủ tục là bắt tay nhau, thề sống chết có nhau và cho ông bạn đi cùng biết có 2 viên đạn dự trữ để ở túi ngực anh ta phòng khi anh ta gặp bất chắc biết mà lấy ra, thay anh ta tiếp tục chiến đấu (người đi cùng chỉ có dao của bố bản). Đêm đó đúng như dự tính khi đến gần vị trí được trinh sát ban ngày anh ta thấy có tiếng động của Nhím đang gặp gốc cây Ngô. Anh ta liền lùi lại ra hiệu cho ông bạn đi cùng đứng đợi anh ta, không được đi theo. Một mình anh ta tiến dần đến nơi phát ra tiếng động thì qua ánh đèn pin anh ta thấy 2 con Nhím cỡ bự đang gặp gốc 2 cây Ngô chỉ cách nhau khoảng 3 m. Mừng quá anh ta cứ thể tiến lên từ từ, cố gắng không để phát ra tiếng động. Và rồi lòng súng của anh ta chỉ cách lưng của con Nhím không tới 2 m. Chả cần nhằm bắn gì cả, anh ta chỉ cần hướng lòng súng vào lưng con Nhím rồi bóp cò. Con Nhím khựng lại rồi lăn theo chiều dốc của lương Ngô và bị chặn lại bởi gốc của 1 cây Ngô. Anh ta mừng quá đã quên mất lời dậy của tiểu đội trưởng là thú vật không nghe được tiếng súng nhưng tiếng người nói hay tiếng cành cây gẫy thì chúng thính vô cùng, liền gọi ông bạn “Bắn chết rồi, lại đây”nên con Nhím thứ 2 lúc đó đã phát hiện ra tiếng người, kêu lên rồi chạy ngay vào bìa rừng nếu không anh ta đã hạ được cả 2 con Nhím này rồi.

        Hai người cố gắng tìm con Nhím thứ 2 nhưng không thể phát hiện được chính xác vị trí nó đang nằm ở đâu mặc dù một lúc lâu vẫn thấy nó kêu trong bụi rậm (vì ở bìa rừng, ranh giới giữa lương và rừng có nhiều ánh sáng mặt trời nên cây cối nhỏ mọc rất rậm rạp). Khi không còn thấy tiếng kêu của con Nhím thứ 2 nữa, 2 người mới đành chặt cây làm đòn gánh để khiêng con Nhím nặng cỡ 20kg về bản. Hôm sau nhìn con Nhím nhưng không biết phải làm gì để ăn cả. Anh ta ngồi suy nghĩ trầm tư như thói quen thường ngày thì bất ngờ anh ta nhận thấy xung quanh nhà sàn này có rất nhiều lá Lốt và Sả. Thế là anh ta liền nghĩ ra cách ướp thịt Nhím với Sả và lá Lốt này với nhau để nướng. Và rồi đây chính là một phát minh của anh ta về món thịt nướng với Sả và lá Lốt. Cho đến bây giờ bất kỳ ai ăn cũng phải bái phục hương vị của nó chỉ có 1 không 2 trên thế giới này.

        Kỹ thuật ướp rất đơn giản (nói luôn cả tỷ lệ) như sau: Thịt ba chỉ (hay các loại thịt khác khoảng 3 kg) thái miếng nhỏ như bình thường nhưng phải mỏng (dầy khoảng 2 đến 3mm là tốt nhất nếu không thì từ 3 đến 4mm cũng được). Lá Lốt (khoảng 40 lá cỡ trung bình) cuộn lại thái nhỏ rồi xoay ngang thái nhỏ tiếp (càng nhỏ càng tốt nhưng chúng vẫn rời nhau không để nát bét)), còn Sả (khoảng 5 hay 6 củ cỡ trung bình, bỏ lá) thì phải đập dập rồi thái nhỏ như vậy (loại này chỉ cần lấy tinh dầu nên càng nhỏ, càng nát bét càng tốt nhưng khi đập cần phải nhẹ nhàng để tinh dầu không bị bắn đi mất), hành tây (1 củ to, nếu không có thì lấy 5 hay 6 củ hành ta cỡ to, bỏ lá) cũng thái nhỏ như vậy (điều cần chú ý là lá Lốt không được vò hay làm quá nát vì khi trộn với thịt sẽ có mầu xanh của diệp lục mất thơm và chông thấy mầu xanh lè không đẹp mắt, còn Sả và hành củ thì vô tư). Thịt cùng lá Lốt, Sả và hành củ cần phải càng tươi càng tốt, khi trộn với nhau có cho nước mắm ngon (loại 1), muối, mì chính, hạt tiêu hay ớt....(tùy khẩu vị người ăn) rồi trộn lên, bóp đều một lúc cho nhuyễn, để trên dưới 1 tiếng là có thể nướng (bằng vỉ hay xiên tùy chọn) để ăn được rồi (cứ khoảng 15 đến 20 phút phải đảo lại cho đều bằng đũa, không cần bằng tay. Có thể làm nhiều một phần ăn còn một phần để trong tủ đá ăn dần rất tiện lợi. Chú ý khi để trong tủ đá cần dàn cho mỏng, mục đích khi cần lấy ra chỉ cần để 1 hay 2 tiếng là có thể nướng được rồi).

        Lần đầu tiên thiên hạ biết món này khi anh ta làm cho tất cả các cô gái Hà Thành trong buổi liên hoan của Xí nghiệp sửa chữa máy…đóng ở sau Nhà máy Bóng Đèn Phích Nước Rạng Đông phải nể phục khi được thưởng thức món thịt nướng này (vào năm 1986 hay 1987 gì đó khi anh ta đang làm bảo vệ ban đêm của xí nghiệp này).
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      20. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "VULONG" về bài viết có ích này:

        vanti67 (09-12-23)

      Trang 1/3 123 cuốicuối

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •