HOA MÙA ĐÔNG
Em loài hoa của một thời dang dở
Không bận lòng với cuộc sống phù hoa
Đem yêu thương gửi nơi vắng người qua
Trao niềm vui vào khung trời mơ mộng
Đón heo may Em rạng ngời nét mặt
Đợi Đông về rũ sạch bụi trần gian
Bao trắng trong mơ ước đến vô ngần
Trao tất cả cho Anh người yêu dấu
Người yêu Em không có trong giấc mộng
Không ồn ào không nếp sống phù hoa
Người yêu Em cũng không ở quá xa
Mà luôn ở trong trái tim Em đó
Em loài hoa của một thời dang dở
Chẳng sợ gì nắng nóng với mưa giông
Bụi hồng trần không xoá được ước mong
Đã yêu Anh, Em không hề lo sợ
Anh, mỗi ngày Em viết tiếp vần thơ
Đã từ lâu cất vào ngăn dang dở
Anh biết không tình Anh là nhịp thở
Là niềm vui là hạnh phúc cuộc đời
Nói đi Anh khi ngoài kia gió nổi
Có bồi hồi nhung nhớ tới Em không
Em trắng trong của một thời dang dở
Đã yêu Anh là ghi khắc trong lòng....
Anh..mùa Đông không lạnh của đời Em..